Một cái tát đó của ông khiến Hân không tự chủ được mà ngã sang một bên, nhưng rất may là Huy đã đỡ được cô.
Đưa tay ôm mặt, Hân nhìn thẳng vào mặt ông bằng đôi mắt căm hận.
Ông lại nói: “Mày là du côn à? Tại sao lại đánh người?”
Hân chỉ nhìn ông, cô không đáp.
“Mày có biết bản thân là ai không? Có biết làm vậy khiến tao mất mặt không?” Ông nói. Lúc này ông thật sự rất tức giận, bản thân không kiềm chế được đánh Hân một cái rồi, bây giờ lại còn lớn tiếng với cô ở chốn đông người. Là ông không kiềm chế được nên lời ra khỏi miệng trước khi nghĩ. Mắng cô xong, đột nhiên ông lại thấy bản thân mình có lỗi…
Còn Khả Hân đang nằm dưới đất, thấy Hân bị vậy thì cô ta nở một nụ cười thích thú.
Tay Hân vẫn đang còn ôm mặt, cái tát của ông thật sự rất đau. Mặt cô thì đang bắt đầu xưng lên, mắt thì đỏ hoe, nước mắt của cô lúc này tựa hồ như chỉ cần chạm nhẹ thôi cũng sẽ rơi xuống.
Cô chậm rãi nói: “Ông là ai? Ông có tư cách quản tôi sao?”
Nhưng thật không may, câu nói này của Hân lại nhận thêm một cái tát của ông.
Thấy vậy Huy vội nói: “Bác bình tĩnh lại đi.”
Anh Nam cũng nói giúp Hân: “Đúng vậy, cậu bình tĩnh lại đi, để tụi cháu kể….”
Lời nói của Nam còn chưa hết thì ông lại tức giận nói: “Bình tĩnh cái gì mà bình tĩnh? Đi. Về nhà. Về nhà để tao dạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-the-ba-dao/3221475/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.