Chẳng lẽ cô định hôn cậu thật sao? Ôi không! Tim cậu sắp nhảy ra khỏi ngực rồi, vậy mà cô vẫn bình thảng, từ từ áp sát mặt cậu. Mặt cô càng lúc càng gần mặt cậu, mặt cậu thì càng lúc càng đỏ, đến cuối cùng khi môi cô sắp chạm môi cậu, đột nhiên cô nhoẻn miệng cười, sau đó hướng đến tai cậu, nói:”Đi nhanh đi, nếu để ra quần thì khó coi lắm đó!”
Nghe cô nói, cậu liền đứng hình. Thì ra là cô chơi cậu, được lắm! Cô cứ đợi đấy, cậu sẽ trả thù!
Nói xong cô liền xoay người bước đi, đi được vài bước thì cậu cũng đi theo.
Sao vậy? không đi nữa à? Thấy cậu đi theo mình, cô nghĩ thầm. Hừ, chẳng lẽ cô lại không biết cậu nháy mắt với ba cô? Cô đâu có ngốc đến vậy đâu. Lúc nãy khi cậu nói cậu uống nước hơi nhiều, ba cô liền bảo cô dẫn cậu đi vệ sinh. Nếu lấy đầu gối suy nghĩ cũng biết cậu thông đồng với ba cô. Muốn chơi cô sao? Cô đâu dễ dàng bị lừa như vậy chứ!
Khi hai người quay trở lại phòng ăn thì mọi người đã bắt đầu ăn rồi, thấy cô và cậu trở lại, quản gia vội kéo ghế cho cả hai ngồi. Cùng lúc đó, mẹ cô nói:”Hai đứa đi lâu quá đấy! Mau lại đây ăn nhanh đi!”
Sau đó cả hai người cùng ngồi vào bàn ăn. Chỗ của cô và cậu đương nhiên là kế nhau rồi! Thấy mình phải ngồi gần Huy, mặc dù cô không thích, nhưng mà nếu không thuận theo ba cô thì sáng mai…… Ôi, cô không dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-the-ba-dao/3221449/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.