Thân là thư kí bên người Lôi Húc Nhật, Ngũ Thanh Nhu phải thừa nhậnbản thân không khỏi khuôn sáo vụng trộm ái mộ cấp trên đẹp trai nhiềutiền, tiền đồ tươi sáng, nhưng cũng chỉ dừng tại đó. Tạm thời không đềcập đến Lôi Húc Nhật là người nghiêm khắc, luôn đòi hỏi cấp dưới phải cố gắng, hơn nữa cũng không che giấu sự chán ghét của anh đối với chuyện “Chủ quản và thư kí có một chân”. (aoi: ý là có quan hệ ‘mờ ám’)
Ngũ Thanh Nhu che dấu lòng mến mộ rất khá, lựa chọn làm một thư kí xứng với chức vụ.
Cô lấy việc được đi theo bên người Lôi Húc Nhật làm vinh dự, khôngphải để làm một pho tượng bình hoa xinh đẹp, ngược lại, là để thi triểnhết tài hoa, không ngừng tự mình bồi dưỡng, mới không để bị Lôi lão hổđào thải.
Đúng vậy, mọi người đều gọi Lôi Chi Phàm lịch sự nho nhã, khí chất giống như giáo sư đại học là “Lôi đại thiếu”.
Không ai dám gọi Lôi Húc Nhật là “Lôi nhị thiếu”, không hẹn mà cùng vụng trộm gọi một tiếng “Lôi lão hổ”.
Lôi lão hổ ăn thịt người không nhả xương, chẳng phân biệt nam nữ khác biệt đều yêu cầu biểu hiện công việc nghiêm khắc, nếu không chịu nổithì phải nhanh chóng đưa đơn từ chức, đừng để anh có cơ hội ép đến điên. Gần vua như gần cọp, quan trọng hơn là phải biết chống chọi, chịu đựng, tăng ca liên tục mười hai ngày cũng không được nhăn mày.
Nếu có người ý đồ đi đường tắt, giống như hai vị thư kí tiền nhiệm, ý đồ dùng “Nhan sắc ngực to” quyến rũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-tuyet-chang-phai-nguoi-luong-thien/1615598/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.