Hạ Khinh Chu không nói chuyện, chỉ gật đầu. Nhưng động tác quá nhẹ, nếu lúc này Giang Uyển không nằm trong vòng tay anh, có lẽ sẽ không thể nhận ra. 
Anh ôm cô chặt hơn. 
"Năm sau, chúng ta hãy đi xem thác nước và cầu vồng, được không?" 
Lần trước bị Giang Uyển từ chối không chút do dự, anh không nói chuyện, một mình ngồi ngắm trăng thật lâu thật lâu. 
Nhưng lần này, Giang Uyển đã mỉm cười đồng ý. 
Màn đêm quyến luyến, bọn họ cũng không còn gì để nói. 
Hạ Khinh Chu là một người cực kỳ dễ hài lòng, ít nhất vào lúc này, anh rất thỏa mãn. 
Nghe thấy tiếng thở sau khi ngủ say của người trong lòng, cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của cô. 
Những khung cảnh trước đây chỉ xuất hiện trong mơ giờ đây dường như trở nên vô cùng chân thật. 
- 
Thời tiết hôm nay thật tốt, âm u suốt bao ngày cuối cùng trời cũng hửng nắng. 
Hàng xóm chắc có chuyện vui nên sáng sớm đã đến gõ cửa, tặng cho Giang Uyển một ít kẹo mừng. Còn nhiệt chào hỏi Giang Uyển, bảo sau này nếu cần giúp đỡ thì cứ nói ra. 
Giang Uyển đang nấu cháo trong nồi. 
Bữa sáng hôm nay là món Trung Quốc. 
Rán trứng được nửa chừng, Hạ Khinh Chu tắm rửa đi ra, mặc một chiếc áo sơ mi trắng ngắn tay, ôm cô từ phía sau. Anh cao hơn cô một cái đầu, chỉ có thể tựa cằm vào vai cô cúi người: "Em làm gì vậy?" 
Giang Uyển nói: "Trứng chiên." 
Anh ậm ừ hai lần trong cổ họng, làm nũng như một con cún mới sinh: "Lại là trứng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-nha-giau-bi-mat-tri-nho/1060682/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.