Hiệu quả thu được khá hài lòng, Hạ Khinh Chu ném khăn giấy đi và đứng dựa vào bàn. 
"Không sao, dù sao em cũng say." 
Phần lớn thời gian, anh là người kiểm soát cảm xúc chứ không phải bị cảm xúc khống chế. Cũng giống như lúc này, anh có thể dễ dàng đặt mình vào vị trí của một nạn nhân hào phóng. 
Vì vậy Giang Uyển xin lỗi anh: "Thực xin lỗi, em rất ít uống rượu, khi say không biết sẽ ra sao... như thế này..." 
Tùy ý. 
Anh gật đầu: "Anh hiểu rồi. Chỉ là hôn lên mặt thôi, không sao đâu." 
Cô lặp lại câu nói cuối cùng của anh: "Không sao ư?" 
Anh cười, nhưng lại như có ý gì đó: "Dù sao cũng không thể bắt em chịu trách nhiệm với anh mà." 
Anh vẫn luôn nghĩ, trước đây anh không thể hoàn toàn bước vào trái tim của Giang Uyển bởi vì cô biết quá rõ mình muốn gì. 
Nếu quá lý trí, sẽ trở nên máu lạnh. 
Giờ đây, cô đã thực hiện được ước mơ của mình, không còn lo lắng gì nữa. Cũng nên đến lượt anh rồi. 
Không biết cửa sổ bị gió thổi lúc nào, rèm cửa phấp phới khắp nơi, mưa bay vào trong. Hạ Khinh Chu cau mày khó chịu, cảm thấy gió này thổi thật không đúng lúc. Anh đi đóng cửa sổ, bỏ qua câu hỏi tu từ mà Giang Uyển có vẻ vẫn đang suy nghĩ nghiêm túc. 
"Chịu trách nhiệm với anh?" 
- -------- 
Bọn đều đến tiễn Hạ Dã, trong nhà cũng không có ai khác. 
Giang Uyển đang ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách xem TV, còn Hạ Khinh Chu đang cùng cô xem. Đôi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-nha-giau-bi-mat-tri-nho/1060674/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.