Giang Uyển không quan tâm đến tiếng cá cược và những nụ cười chế giễu ở sau lưng, ăn xong bánh trứng, cô lên sân thượng hít thở. 
Quang cảnh ở đây rất đẹp, trước đây Hạ Khinh Chu đã từng đưa cô đến. 
Mỗi lần sắp tới kỳ thi, anh đều đưa cô đến đây. 
Biết rằng cô không thể có cơ hội yên lặng mà học ở nhà, anh đặc biệt tìm chỗ này. 
Để dạy kèm cho cô. 
Không chỉ yên tĩnh, mà phong cảnh còn rất đẹp. 
Giang Uyển thích ngắm cảnh đêm từ trên cao, cô cảm thấy ánh đèn vào ban đêm giống như những vì sao trên bầu trời. 
Cô nhìn cảnh đêm ở đằng xa, vẫn đẹp như ngày nào. 
Sân thượng đã xây kín xung quanh, không lạnh nhưng đứng lâu vẫn sẽ có hơi lạnh. 
Vì vậy, cô mở cửa đi vào. 
Ngang qua đám người, cô cũng không cố ý tìm kiếm, nhưng nhìn thoáng qua liền thấy Hạ Khinh Chu khoan thai tới muộn, nhưng vẫn được chúng tinh phủng nguyệt. 
Những người quá nổi bật luôn có thể dễ dàng trở thành tâm điểm của đám đông. 
Hôm nay, hiếm có khi thấy anh mặc vest, mặc dù anh vẫn bình thường như mọi khi, nhưng người ta vẫn khó bỏ qua sự tồn tại của anh vì khí chất tự nhiên và cao quý sẵn có của anh. 
Không biết cô gái bên cạnh anh đã nói gì, anh im lặng nhìn cô ấy, dưới ánh đèn, đôi mắt anh trong veo, mang theo nụ cười nhàn nhạt. 
Anh lắc ly sâm panh trong tay và nhấp một ngụm. 
Khi nhìn lên, anh tình cờ nhìn thấy Giang Uyển. 
Nhưng chỉ trong một khoảnh khắc ấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-nha-giau-bi-mat-tri-nho/1060625/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.