Edit: Rùa.
"Thầy Cố? Khương tiểu thư?" Yến Ninh nhìn thấy hai người họ đang nắm tay thì gương mặt tràn ngập vẻ sửng sốt.
Khương Mịch khi nhìn thấy hắn cũng rất kinh ngạc, đầu tiên là nghĩ dẫu sao hắn cũng là người của giới giải trí, ngộ nhỡ hắn đem chuyện này nói ra ngoài thì thầy Cố không phải sẽ bị lên hot search sao. Vậy nên cô mới muốn rút tay mình về, nhưng bàn tay của Cố Ngôn Phong dùng quá nhiều lực, căn bản cô giãy giụa cũng không được.
"Yến tiên sinh, nghe danh đã lâu." Cố Ngôn Phong nhìn Yến Ninh, hơi mỉm cười: "Cảm ơn vì trước đó cậu đã chăm sóc bạn của tôi."
Khương Mịch sợ tới mức giật mình, anh điên rồi sao? Cứ trực tiếp nói ra như vậy?
Cũng may là Yến Ninh phản ứng nhanh nhạy, trong lòng có sôi trào cỡ nào thì cũng chỉ miễn cưỡng không để lộ ra bên ngoài: "Thầy Cố khách sáo rồi..."
Hắn nhìn về phía Cố Ngôn Sanh, chủ động chào tạm biệt: "Vậy tôi không quấy rầy nữa, có cơ hội thì cùng nhau ăn cơm."
"Yến tiên sinh đi thong thả."
Chờ Yến Ninh đi rồi, lúc này Cố Ngôn Sanh mới ấn thang máy, mời Cố Ngôn Phong và Khương Mịch đi vào.
Khương Mịch còn có chút lo lắng: "Yến Ninh sẽ không nói ra chứ?"
"Không đâu, Yến Ninh rất có chừng mực." Cố Ngôn Sanh nói.
Cố Ngôn Phong không tỏ ý kiến gì, chỉ hỏi: "Tại sao cậu ta lại ở đây?"
"Là đại diện phát ngôn, vừa hay chạm mặt nên mới cùng đi xuống." Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-lao-dai-lai-giup-toi-lam-bai-tap/3231011/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.