Edit: Rùa.
Khi hai người ra tới cửa thì Phí Nhất Nhược cũng vừa lúc tới đây tìm bọn họ.
"Dậy sớm như vậy sao? Còn đang định gọi các con dậy ăn sáng đó." Phí Nhất Nhược nhanh chóng nở nụ cười: "Đúng rồi, tối hôm qua ngủ có ngon không?"
Cố Ngôn Phong không đáp, ngược lại Khương Mịch cười tủm tỉm nói: "Làm phiền dì chuẩn bị như vậy, làm sao bọn con có thể ngủ không ngon được!"
Phí Nhất Nhược không có lấy một tia xấu hổ: "Các con thích là được rồi. Đi thôi, ra ăn cơm."
Người ở Cố gia dường như không có thói quen ngủ nướng, ngay cả Cố Điềm cũng đã xuất hiện trên bàn cơm rồi.
Ban đầu Khương Mịch còn tưởng rằng họ về ăn Tết, sau cuộc nói chuyện ở bữa cơm mới biết được, thật ra lần này bọn họ trở về là vì cô và anh. Một mặt là muốn ôn chuyện với Cố Ngôn Phong, một mặt khác là muốn gặp Khương Mịch.
Cho dù nói như thế nào, ít nhất bọn họ vẫn rất tôn trọng cô.
Qua một buổi sáng nói chuyện với nhau, Khương Mịch phát hiện, ngoại trừ Cố Ninh thì những người ở đây đều thực sự vui vẻ.
Chẳng qua, Cố Ngôn Sanh đang phải tiếp quản tập đoàn Tây Xuyên nên rất bận, đêm nay đã phải quay về.
Vì thế sau bữa cơm trưa, Cố Vinh Xa liền gọi Cố Ngôn Sanh và Cố Ngôn Phong cùng nhau vào thư phòng.
Khương Mịch đoán là chuyện liên quan đến tập đoàn Tây Xuyên, vì xem thái độ của Cố Vinh Xa đối với Cố Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-lao-dai-lai-giup-toi-lam-bai-tap/3231007/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.