3. Yến tiệc chào đời.
'Thứ' đang đeo gương mặt của Phương Tế lộ ra nụ cười quái dị, làn da càng ngày càng căng phồng lên, biến thành màu đen, cả phần đầu dần dần biến thành một quả nho tím khổng lồ tròn căng, đột nhiên mạch máu nứt toác, cái đầu nổ tung, máu văng đầy đất, tản ra hương vị tanh hôi mãnh liệt.
Lồng ngực máu me nhầy nhụa treo đầy thịt nát và xương vỡ, một bàn tay thon dài trắng bệch duỗi ra từ bên trong xé toạc huyết nhục của thi thể này, một thứ càng quái dị hơn đang bò ra.
Nó quỳ rạp trên mặt đất, có tứ chi của con người, đầu tóc bê bết máu rối tung che khuất mặt nó, khiến cậu không thể nhìn rõ bộ mặt kia.
Tứ chi của nó cực kỳ mềm mại, cột sống cong lên thành một hình vòng cung, cái đầu dán sát vào mặt đất dần nâng lên, giữa đám tóc bê bết máu lộ ra một đôi mắt chỉ có lòng trắng, tản ra ác ý cuồng nộ.
Chi trước mềm mại của nó vươn về phía Thư Niên, khi sắp đụng đến cậu, chợt cả hai cùng nghe thấy được thanh âm cánh cửa bị đẩy ra.
Nhưng thanh âm ấy không vang lên từ căn phòng này bởi vì cánh cửa duy nhất của căn phòng đã bị mở ra từ lâu. Thanh âm kia truyền đến từ bên ngoài, tựa hồ như ở khoảng cách rất xa, nhưng lại rất gần.
Cùng lúc đó, Thư Niên lại một lần nữa cảm thấy có thứ gì đó, 'nó' đã từng xuất hiện một lần khi ngón tay của La đại sư bị cắt phăng, lần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-khong-phai-nguoi-luon-theo-duoi-toi/966377/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.