Do vẫn còn quá sớm,Hạ Dighé vào một cửa hàng tiện lợi gần trường học để ăn sáng.Cô chọnmột hộp mì ly rồi ra trước tiệm ngồi ăn,tối hôm qua Hạ đã phải suynghĩ rất nhiều và từ lúc ấy cô đã tự cười bản thân mình,cô chorằng mình đã trèo quá cao và bây giờ lúc té xuống thì mới thấy đautới nhường nào,ông của cô chắc cũng phải đau khổ lắm mới làm điềunhư vậy,cô có phần cảm thông với ông mình hơn nhưng lúc nghĩ tới nhữngcâu chữ phát ra từ chiếc máy thu âm cô khựng lại,sự ngỡ ngàng vẫncòn phảng phất rồi những giọt nước mắt bắt đầu rơi lã chã,Hạ Dilấy tay quệt đi
“Mày đã nói hôm nay làngày mới mà Hạ Di,không được khóc nữa
Hạ Di bước lững thữngtới trường,giờ này học sinh đã đông đủ hơn,người ra vào cũng tấpnập,bọn họ nói cười rôm rả cho đến khi Hạ Di bước tới thì imbặt,sau đó là những tiếng xì xào bàn tán,kẻ chỉ trỏ,người cườikhinh bỉ,Hạ Di cũng đoán ra được phần nào câu chuyện nên cứ cúi đầubước nhanh qua.
Cô đứng trước tấm bảngtin của trường,tay nắm chặt tà váy
“Mình đoán quả không saimà,đau lòng gì chứ,mọi chuyện đã là sự thật rồi mà”
Hạ Di ngồi gục đầu tronglớp,tiếng cười nói của mấy cô bạn bên hội của Âu Tiểu Choi cứ vanglên đều đều
-Mày thấy tao nói haychưa,chẳng ra kiểu gì hết đâu
-Đũa mốc mà chòi mâmson,trèo cao thì té đau thôi…haha
-Tội nghiệp Serenathật,là hôn phu chính giờ lại bị con này phổng tay trên,giờ thì quảbáo nhãn tiền rồi
Xuyến Chi buồn bã nhìnsang Hạ Di,cô muốn chạy đến để ôm Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-khat-mau/2326520/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.