Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55
Chương sau
Do vẫn còn quá sớm,Hạ Dighé vào một cửa hàng tiện lợi gần trường học để ăn sáng.Cô chọnmột hộp mì ly rồi ra trước tiệm ngồi ăn,tối hôm qua Hạ đã phải suynghĩ rất nhiều và từ lúc ấy cô đã tự cười bản thân mình,cô chorằng mình đã trèo quá cao và bây giờ lúc té xuống thì mới thấy đautới nhường nào,ông của cô chắc cũng phải đau khổ lắm mới làm điềunhư vậy,cô có phần cảm thông với ông mình hơn nhưng lúc nghĩ tới nhữngcâu chữ phát ra từ chiếc máy thu âm cô khựng lại,sự ngỡ ngàng vẫncòn phảng phất rồi những giọt nước mắt bắt đầu rơi lã chã,Hạ Dilấy tay quệt đi “Mày đã nói hôm nay làngày mới mà Hạ Di,không được khóc nữa Hạ Di bước lững thữngtới trường,giờ này học sinh đã đông đủ hơn,người ra vào cũng tấpnập,bọn họ nói cười rôm rả cho đến khi Hạ Di bước tới thì imbặt,sau đó là những tiếng xì xào bàn tán,kẻ chỉ trỏ,người cườikhinh bỉ,Hạ Di cũng đoán ra được phần nào câu chuyện nên cứ cúi đầubước nhanh qua. Cô đứng trước tấm bảngtin của trường,tay nắm chặt tà váy “Mình đoán quả không saimà,đau lòng gì chứ,mọi chuyện đã là sự thật rồi mà” Hạ Di ngồi gục đầu tronglớp,tiếng cười nói của mấy cô bạn bên hội của Âu Tiểu Choi cứ vanglên đều đều -Mày thấy tao nói haychưa,chẳng ra kiểu gì hết đâu -Đũa mốc mà chòi mâmson,trèo cao thì té đau thôi…haha -Tội nghiệp Serenathật,là hôn phu chính giờ lại bị con này phổng tay trên,giờ thì quảbáo nhãn tiền rồi Xuyến Chi buồn bã nhìnsang Hạ Di,cô muốn chạy đến để ôm Hạ Di lại nhưng không thểđược.Serena vừa bước vào lớp thì mấy nữ sinh khác liền kéo tay đếngiả vờ hỏi thăm nhưng thực chất thì cũng chỉ là tạo được cái nhìnthiện cảm giả tạo trong mắt Serena -Trời ơi,tui thấy tộiSerena quá à,người xinh đẹp như vầy lại để con nhỏ quê mùa đó làmhại -Thật không ngờ đứa mồcôi cha mẹ như nó lại được vào trường này,tẩy chay cho nó rớt xuốnglớp C đi -Tớ cũng bất ngờ lắmchứ…mà này…Hạ Di!Cô có thể mua cho tôi một ly cà phê được không? Serena nhìn Hạ Di kiêungạo như một nữ hoàng đối với thần dân của mình vậy -Vâng,được chứ Hạ Di đi ra khỏi lớp,mọingười xung quanh đều trầm trồ ngạc nhiên vì thái độ ấy “Vợ mới bắt nạt vợ cũà?” “Ây xầy,quan tâm chi” -Thật ra…cô ta chỉ làôshin nhà chồng tớ thôi,do việc riêng nên cô ta chỉ giả vờ làm vợ hờthôi chứ thực ra vợ chính thức mới là tớ-Serena vuốt vuốt mái tóccủa mình -Biết ngay mà,cậu quýphái lại xinh đẹp như thế mới hợp với người sang trọng như tiền bối ChấnHưng chứ Không khí giả tạo xungquanh cứ tiếp tục kéo dài. Hạ Di đặt cốc cà phêxuống bàn Serena,cô liếc mắt nhìn Hạ Di rồi đặt chiếc điện thoạixuống bàn,đưa ly cà phê lên miệng -Phụt….đầu cô bị thiếuIốt à,mua cà phê đắng như vầy ai mà nuốt cho nổi,đi lấy ly khác Serena lên giọng tráchmắng -Vâng 10 phút sau,Hạ Di đặt mộtcốc khác lên bàn của Serena nhưng…. -Phụt!Gì mà lạnh tanh nhưnước lã thế,cô vừa đi vừa ngắm cảnh à,mua một ly khác thật nóng chotôi Hạ Di vừa chạy hết tốcđộ đến chiếc tủ bán hàng tự động,mặc dù chỗ này khá xa với lớphọc,do 2 tiết đầu lớp tự quản nên Serena mặc sức hành hạ Hạ Di,HạoNhiên ngồi trong lớp thấy cô cứ chạy qua chạy lên nên đâm ra nghi ngờ “Cạch”-Hạ Di đặt ly càphê lên bàn vừa thở hồng hộc như vận động viên maratông -Nóng quá….mà tôi đổi ýrồi,tôi muốn uống sữa…đi mua sữa cho tôi -Nhưng…-Hạ Di cúi gầm mặt -Nhưng nhị gì hả? -Tôi hết tiền rồi,nãygiờ còn mấy xu lẻ tôi mua đống cà phê này hết rồi -Vậy à… Serena móc trong chiếc túixách ra một chiếc ví vô cùng sang trọng,cô rút ra một xấp tiền rồikhông do dự mà quất thẳng vào mặt Hạ Di,những tờ tiền rơi ra vungvãi,Xuyến Chi ngồi đó mà giật mình -Nhiêu tiền đó đủ chưa? Serena giơ tay lên cao địnhtát Hạ Di nhưng một bàn tay rắn chắc nắm gọn lại,Hạ Di nhắm tịtmắt lại,mọi người xung quanh xì xào.Hạo Nhiên thô bạo hất tay Serenalàm cô ta ngã ra đằng sau rồi cậu nắm tay Hạ Di kéo đi. Tại sân thượng -Cậu là đồ ngốc à,cậulà đồ đáng để người khác làm như thế à,bộ cậu không biết tức giậnsao? Hạo Nhiên đau lòng quátmắng Hạ Di còn cô thì cứ đứng đơ ra như một bức tượng -Cậu nói tớ phải làm saochứ,bây giờ tớ không phải là gì với cậu nữa đâu nên đừng đối xửtốt với tớ nữa,từ giờ tớ là kẻ ăn người ở trong gia đình của cậu… -Im đi…cậu lúc nào cũng 1thương hại 2 thương hại,vì thế nên mọi người mới xem thường cậu,lợidụng lòng tốt của cậu -Thế tớ phải làm gìchứ…mọi thứ đều đã quay lưng lại với tớ rồi…đừng!làm ơn đừng làmphiền tới cuộc sống sau này của tớ nữa…tớ van xin cậu đấy,cả cậuhay bất kì ai Hạ Di nhìn Hạo Nhiên vớiánh mắt van lơn làm cậu cứng đơ như tảng đá,Hạ Di chạy ngay xuốnggiấu đi những giọt nước mắt của mình. “Bộ tớ không đáng để cậutin tưởng luôn sao Hạ Di?” Hạ Di đặt ly sữa lên bàncủa Serena -Đây là sữa của côchủ,xin lỗi vì đã chậm trễ -Ha…ai mà thèm uống cáiloại sữa dơ bẩn từ mấy cái máy bán hàng tự động đó chứ…mày xuốngdưới kho sữa của trường mà lấy về ngay cho tao -Vâng-Hạ Di vâng lời mộtcách ngoan ngoãn làm Serena thỏa mãn Ánh mắt của mấy đứa xungquanh ánh lên vẻ đen tối.Hạ Di băng qua dãy lớp học,đi bộ gần mộtkhúc xa khuôn viên của trường thì thấy một căn nhà rộng lớn,trên đócó một tấm bảng ghi rằng “MILK STORAGE ROOM” -Hình như là đây rồi Hạ Di mở cửa bướcvào,căn phòng tối om như mực chả thể thấy rõ,cô quơ quơ tay để chộpcái công tắc. “Tách”-Ánh đèn vừa sánglên cũng là lúc Hạ Di ngạc nhiên nhất,ở đó có rất nhiều học sinhkhác,cả lớp Hạ Di cũng có,trên tay bọn họ là những bong bóng bơmđầy nước,những kẻ khác thì tay đầy sỏi Serena đứng trên chiếc lancan của nhà kho,Hạ Di ngạc nhiên nhìn xung quanh -Mọi người!Chúng ta phảithanh tẩy những đứa dơ bẩn như nó,không khéo để mùi hôi thối từ nólàm ảnh hưởng đến sự cao quý của chúng ta được…mọi người!Bắt đầuvui chơi thôi Dứt lời,những chiếc bongbóng nước liên tục dội tới tấp vào người Hạ Di làm cô ngã quỵxuống,những viên sỏi chọi liên tiếp vào đầu Hạ Di khiến đầu cô chảymáu,xung quanh những tiếng chửi bởi cứ tiếp tục cho đến khi Hạ Dithấy một màng trắng xóa
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55
Chương sau