Những ngày hè oi ả cũngđã qua,mùa thu lại báo hiệu cho ngày tựu trường.Thế là Hạ Di cũngđã đến năm cuối của năm học phổ thông,cô xách chiếc cặp xách củamình tung tăng trong sân trường,Hạo Nhiên đi đằng sau cũng mỉm cười nhènhẹ,thật là êm dịu trong những ngày đầu thu như thế này.Chấn Hưngkhông còn đi học nữa mà anh tiếp tục vào công việc ở bệnh viện củamình hơn,danh tiếng của anh cũng lan xa rộng.Levi thì trở lại Anh đểtiếp quản công việc của mình ở công ty
-Trời ơi,chứ bà muốn trẻhoài à,với lại mới đầu năm học mà than thở chắc xui xẻo cả năm vớibà quá đi-Xuyến Chi trề môi
Cả hai cùng cười khúckhích khiến góp phần trong tiếng ồn ào xao động của căn tin.Buổi họckết thúc,Xuyến Chi,Nghi Dung và Hạ Di cùng nhau đi mua sắm ở khu muasắm,nhà của Xuyến Chi và Nghi Dung cùng đường nên cả hai chào tạmbiệt Hạ Di cùng nhau đi về.
Hạ Di đứng trước mộtchiếc máy bán hàng tự động.
“Cạch”-lon nước chanh vừarơi xuống thì bỗng dưng nó tự rớt xuống và lăn lăn xuống một con dốcgần đó.Hạ Di ngạc nhiên chạy theo để nhặt lại lon nước nhưng nó quánhanh.Cuối cùng,Hạ Di đứng trước một con hẻm nhỏ tối thui,cô với vớicái tay xuống đất để tìm lon nước thì
“Bịch”-Hạ Di ngã sóngsoài xuống nền bê tông làm mặt cô xướt một đường dài,sau đó có bóngcủa một…không có đến tận năm người xuất hiện,do hẻm quá tối nên HạDi chẳng thể nào thấy rõ được mặt nhưng cô chắc chắn rằng bọn họlà con gái lại mặc đồng phục đi học,những cú đạp cứ liên tiếpgiáng vào người Hạ Di,máu từ miệng cô cứ trào ra,những vết bầm vàthâm tím bắt đầu xuất hiện ngày càng rõ rệt hơn.
-Dừng tay tí nào
Tiếng một con nhỏ trongnhóm vang lên,mấy cú đạp cũng ngưng hẳn lại,con nhỏ bước tớigần,nắm tóc Hạ Di lên làm cô rên lên vì đau,ánh mắt Hạ Di lờ đờkhông thể nhìn rõ kẻ đang đứng trước mặt cô
-Mày không biết là taophải chờ đến cái ngày nay để làm như vầy với mày đâu,mấy tháng hèqua chắc hạnh phúc lắm chứ gì,được cưới một người danh giá nổitiểng hàng đầu trên thế giới như Chấn Hưng thì mày vui lắm đúngkhông,từ từ mà tận hưởng đi
Con nhỏ buông tay,Hạ Dingã phịch xuống đường,bọn chúng tiếp tục những cú đánh đạp liêntiếp cho đến khi Hạ Di không còn động đậy nữa thì bọn nó mới chịungưng và bước ra khỏi ngõ với mấy tiếng cười thỏa mãn.
-Tốt lắm,chị hứa nếu ổnđịnh rồi chị sẽ làm mai Hạo Nhiên cho em
-Được vậy thì tốt quá ạ
Cô gái buông chiếc điệnthoại xuống,gương mặt xinh đẹp ánh lên cái nhìn vô cùng ranh ma xảohuyệt,mái tóc đen dài mê hoặc,cô hướng mắt nhìn ra đường sá đông đúctừ căn phòng khách sạn sang trọng
-ViênChấn Hưng,em về rồi đây
Hạ Di cố gắng gượng dậyđến tận nhà,vì điện thoại cũng hết pin,tiền thì cô lại quên mang theonên không biết liên lạc với ai.Sợ mọi người trong nhà sẽ lo lắng nênHạ Di cởi áo khoác đồng phục của mình ra rồi trùm lên đầu,chạythật nhanh qua phòng khách,hôm nay Chấn Hưng vẫn chưa về nha nên Hạ Dithở phào,mọi người trong nhà cũng không đông nên cô có thể đi qua màkhông bị bất cứ ai phát hiện.Hạ Di đóng sầm cửa phòng lại,vội vànglấy quần áo rồi vào nhà tắm để lau chùi mấy vết thương đang rỉmáu.Xong xuôi,Hạ Di mệt mỏi nằm ườn lên giường,lấy chăn trùm kín từđầu đến chân.
-Em ăn rồi,anh ăn đi-Hạ Dinói mà run run vì sợ Chấn Hưng phát hiện
-Vậy trả lời anh vết máutrên tay nắm của cánh cửa này là của ai,anh chắc chắn không phải máucủa bất kì ai khác ngoài em
Hạ Di tung chăn ngồidậy,cô ngạc nhiên khi thấy Chấn Hưng giơ bàn tay đang dính lấm lem máu củamình,cô cúi đầu
-Em….
-Nói mau,em làm sao vậyhả,mới ngày đầu đi học mà lại bị sao nữa rồi?-Chấn Hưng quát lên
-Em…do em té mà,sao anhlại mắng em chứ
Chấn Hưng lấy mấy ngóntay xoa xoa hai thái dương,dạo này căn bệnh của anh phát triển nhanhchóng đến nổi anh hầu như mất hết những khả năng như đọc suy nghĩ hayphải dịch chuyển nhanh nên anh không biết được rằng Hạ Di đang nói dốihay nói thật.
-Ngồi yên đó,chờ anh tắmxong anh sẽ băng bó vết thương cho em
-Em có biết gương mặt làthứ quý báu nhất không?-Chấn Hưng bôi thuốc sát trùng lên mặt Hạ Di
-Biết chứ
Hạ Di cười hè hè nhìnChấn Hưng,anh cốc đầu cô một cái đau điếng
-Biết thì phải giữ gìnchứ,anh không thể lúc nào cũng bên em được,sau này phải cẩn thậnhơn,em có biết nhìn em như này anh cảm thấy rất tức giận không hả
“Chụt”-Hạ Di “mi” nhẹ lênmôi Chấn Hưng làm anh giật mình
-Biết rồi,biết rồimà,anh cứ như ông cụ non í
Chấn Hưng dán mạnh chiếcbăng cá nhân lên má Hạ Di làm cô hét lên vì đau.
-Á…đau đó-Hạ Di lấy tayđấm mạnh vào ngực Chấn Hưng
-Cho em chừa
Chiếc đồng hồ vừa điểm12h,Chấn Hưng nhè nhẹ bước xuống giường,bên cạnh Hạ Di vẫn ngủ ngonlành.Anh vỗ tay 3 cái thì cánh cửa ở ban công từ từ mở ra.Một ngườimặc áo đen nhảy phịch từ chiếc cây cổ thụ cao bên cạnh xuống lan can
-Nhẹ thôi,cô ấy còn ngủ
Chấn Hưng giơ ngón tay lênmiệng ra vẻ quan tâm đến Hạ Di.Ethan(hậu vệ của Chấn Hưng) cúi đầuchào Chấn Hưng
-Thưa cậu chủ,hiện tạithì không có động tĩnh gì ạ,nhưng có lẽ là gia tộc La vẫn đang âmmưu điều gì đó
-Quả là không sai,bọnchúng vẫn còn muốn phục thù để cướp lấy bông hoa.Hôm nay ta đã mắcmột sai lầm,Hạ Di có vẻ đang bị tấn công,ngươi hãy theo sát và bảovệ cho cô ấy
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]