“Lục Hi!” Tiếu Nhã đột nhiên xoay người, lớn tiếng gọi.
Người trong phòng khách bị giọng nói này làm cho hoảng sợ, đồng loạt quay đầu nhìn qua.
“Sao vậy?” Lục Hi nhíu mày thuận miệng trả lời, nhưng không có đứng dậy mà lại cầm điện thoại bấm nút quay số.
Còn chưa nghe thấy Tiếu Nhã trả lời, điện thoại đã kết nối.
“Alo.” Giọng nói quen thuộc truyền ra từ trong điện thoại, giọng nói mềm mại vang lên bên tai, tâm trạng vốn có chút buồn bực của Lục Hi lập tức dịu xuống, khóe môi không nhịn được cong lên, nhưng vẫn căng giọng hỏi: “Bé con, có nhớ hôm nay là ngày gì không?”
“Hôm nay?” Người bên kia dường như đang cong môi cười, thoải mái nói: “Em biết chứ, sinh nhật anh mà.”
Còn biết? Lục Hi nhướng mày, nếu không phải quên, vậy là cố ý?
“Không sai, em cố ý đó.” Dường như Tô Cẩm biết hắn đang nghĩ gì, cười nói.
Cô nhóc này —— Lục Hi khẽ cười, cô không quên là hắn đã thỏa mãn lắm rồi. Đang định nói gì đó thì giọng cô lại vang lên trong điện thoại.
“Anh ra đây đi.”
Ra đây?
Lục Hi ngẩn người.
Không phải đi ra ngoài, mà là ra đây……
Vừa rồi Tiếu Nhã gọi hắn, chẳng lẽ……
Hắn đột nhiên ngẩng đầu, nhìn theo ánh mắt mọi người về phía cửa, những vì đám người trong đại sảnh che khuất tầm mắt nên chỉ nhìn thấy Lục Cảnh đang đứng trước mặt Tiếu Nhã.
Khuôn mặt thanh tuấn hơi cứng lại, một góc vạt áo màu đỏ sẫm xuyên qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-hoan-my/3209635/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.