Nháy mắt đã nửa tháng trôi qua. 
《 Hoa hướng dương 》 cuối cùng cũng quay đến cảnh cuối. 
Bạch Hạo Tề đóng vai Trình Viễn cầu hôn Mộ Thanh đóng vai Đồng Dao. 
“Xin lỗi.” Đồng Dao hơi cụp mắt, khẽ nói. 
Nghe vậy, ý cười trên môi Trình Viễn cứng lại, sững sờ bất động một lúc, đôi mắt vốn sáng ngời dần ảm đạm đi, cuối cùng vụn vỡ thành những mảnh nhỏ. 
“Đừng nói xin lỗi.” Hắn đứng dậy, nở nụ cười chua xót. 
“Trình Viễn.” Đồng Dao trầm mặc một lát rồi ngẩng đầu lên, đôi mắt phượng xinh đẹp đầy trịnh trọng, “Hãy quên em đi.” 
“Được.” Trình Viễn khẽ cong môi, đưa chiếc nhẫn trong tay qua. 
“Hả?” Đồng Dao ngẩn người. 
“Không phải em muốn anh quên em sao? Nếu em không cần, anh chỉ có thể vứt nó đi, hơn nữa ——” Trình Viễn cười cười, “Nó đắt lắm đó.” 
Đồng Dao nghe vậy không khỏi mỉm cười, đưa tay nhận lấy chiếc nhẫn, cầm chiếc nhẫn xinh đẹp trong tay, đáy lòng dâng lên cảm giác chua xót. 
Cô đột nhiên nắm chặt tay, góc cạnh viên kim cương cắm sâu vào lòng bàn tay, cảm giác đau nhẹ lan ra. 
“Tạm biệt.” Cô ngẩng đầu nhìn hắn một cái rồi xoay người rời đi. 
Bóng dáng mảnh khảnh biến mất ở chỗ ngoặt, Trình Viễn hơi ngẩng đầu lên, bông tuyết đầu đông rơi xuống mặt hắn, mang đến cảm giác lạnh thấu xương. 
“Tạm biệt.” 
Hắn khẽ nói, giọng hơi khàn, mắt đen đã ngấn lệ. 
Ống kính kéo ra xa, bầu trời và mặt đất phủ tuyết trắng xóa, chỉ có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-hoan-my/3209625/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.