Gọi chị?
Lục Hi hơi nhướng mày, đúng lúc cửa thang máy mở ra. Hai người đồng thời nhìn qua, tầng tám?
Một đôi mẹ con đi vào, cô bé khoảng bốn năm tuổi, đội một chiếc mũ rộng vành, tay cầm một chiếc kẹo bông gòn lớn hình con thỏ màu hồng nhạt, dáng vẻ mập mạp đáng yêu, lúc thang máy bắt đầu di chuyển cô bé không đứng vững nên hơi lảo đảo, Tô Cẩm kịp thời đưa tay ra đỡ, sau khi đứng vững, cô bé ngẩng đầu nở nụ cười ngọt ngào với Tô Cẩm, nói lớn: “Cảm ơn cô xinh đẹp!”
Cô? Tô Cẩm sửng sốt, theo bản năng nhìn sang Lục Hi bên cạnh, liền thấy người đàn ông nắm nhẹ tay đặt ở bên môi, ho nhẹ hai tiếng giấu đi nụ cười sắp thành tiếng, nhưng đôi mắt đào hoa quyến rũ kia lại bán đứng hắn, ý cười tràn ngập đáy mắt chỉ chực tràn ra.
Tô Cẩm nghẹn lời, hung hăng trừng mắt nhìn người đàn ông đang cười đến vui sướng kia một cái, đến khi cúi đầu nhìn thấy cô bé đang mở to mắt ngẩng đầu nhìn mình, nỗi buồn bực trong lòng lập tức không cánh mà bay, cô cúi người, đưa tay nhẹ nhàng sờ sờ đầu cô bé qua cái mũ, mỉm cười nói: “Ngoan, lần sau cẩn thận một chút nhé.”
Cô bé ngoan ngoãn gật đầu, người mẹ cũng dắt tay cô bé mỉm cười với Tô Cẩm tỏ vẻ cảm ơn.
Thang máy đến tầng một, đôi mẹ con kia đi trước, Tô Cẩm và Lục Hi ra sau.
Thấy cô gái bên cạnh có chút ngẩn ngơ nhìn đôi mẹ con kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-hoan-my/3209607/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.