Cách trường Đại học Thâm Hải không xa có một khu cổ thành nhỏ, tường trắng ngói đen, những con đường lát đá xanh rộng chưa đầy hai mét, trước cửa một số nhà có những giàn hoa lớn nở rộ. Buổi tối, người già tụ tập thành tốp năm tốp ba để hóng mát.
Nếu du lịch thì đây thật sự là một nơi đáng đi.
Chỉ là nơi này khó tìm, ít người biết đến, người lui tới hầu hết toàn là người ở gần đây.
Tô Cẩm ngồi bên chiếc bàn vuông làm bằng gỗ lê vàng, nhìn giàn hoa tử đằng trong sân qua khung cửa sổ hé mở, mắt phượng xinh đẹp có chút mơ màng.
Chuyện tối hôm qua, đến bây giờ cô vẫn không hiểu. Sau buổi tiệc, cô tình cờ gặp Phó Ngôn Châu và Hứa Tử Hân. Cô và Hứa Tử Hân là trợ lý cùng khóa với nhau, tuy không thân, nhưng vẫn có duyên gặp mặt mấy lần. Thân là chủ tịch hội sinh viên đương nhiệm, Hứa Tử Hân là một cô gái xinh đẹp có tài, đứng cùng Phó Ngôn Châu cũng rất xứng đôi. Cô gặp bọn họ vừa lúc Phó Ngôn Châu đưa Hứa Tử Hân về ký túc, hai người lưu luyến chia tay ở dưới lầu.
Ánh mắt Phó Ngôn Châu tràn đầy không nỡ cũng một loại nóng bỏng khác mà cô không hiểu, khác hẳn với vẻ dịu dàng khi đối diện với cô.
Có vẻ hắn thật sự thích Hứa Tử Hân.
Cô nghĩ như vậy.
Nhưng mà, điều này lại hoàn toàn khác với nhận thức của cô.
Trong lúc mơ màng đã nhân tiện đáp ứng yêu cầu của tên nhãi kia, vốn dĩ chỉ muốn tùy tiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-hoan-my/218455/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.