Editor: Độc Ẩm
Ôm một cái......
Vốn dĩ Tô Cẩm đã phản ứng lại, nhưng nghe được câu này thì lại hơi sửng sốt, sau đó đột nhiên bật cười.
Giọng điệu dỗ trẻ con này là sao?
Trong góc tường, cô gái ngồi ôm đầu gối, chiếc váy chiffon màu trắng đã bám đầy bụi, sắc mặt hơi tái nhợt, tóc mái hai bên thái dương đẫm mồ hôi dính vào gò má, nhưng đôi mắt phượng xinh đẹp đen trắng rõ ràng lại sáng ngời, có một tầng nước trong suốt lay động, dường như có thể chảy xuống ngay lập tức, đôi môi đỏ hơi khô lại cong lên, mang ý cười lộng lẫy.
"Lại đây." Lục Hi thấy cô cười, ý cười trên môi tắt ngấm, trầm giọng nói.
Người đàn ông trước mặt đột nhiên trở nên bá đạo, Tô Cẩm cũng thu lại ý cười, bĩu môi như trẻ con, sau đó trực tiếp nhào qua.
Cơ thể có chút lạnh lẽo nhào vào trong lòng, Lục Hi lấy lại bình tĩnh, vững vàng đỡ được cô, duỗi tay ôm lấy vòng eo nhỏ mềm mại của cô.
Tô Cẩm vốn chỉ muốn ôm một cái rồi rời khỏi nhưng lúc này lại ngẩn người, cánh tay người đàn ông ôm eo cô siết chặt lại, có chút...... run rẩy.
Một lúc sau, tiếng hít thở giống như thở phào nhẹ nhõm truyền vào tai, bên cổ nóng lên, đột nhiên có một thứ giống như giọt nước lăn xuống.
"Lục Hi......" Cô hơi ngập ngừng gọi.
Là mồ hôi, hay là...... nước mắt.
"Thật muốn hòa em vào trong xương cốt." Hắn bỗng nhiên mở miệng, giọng nói khàn khàn, ngữ khí có chút nghiến răng nghiến lợi.
Như vậy sẽ không lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-hoan-my/1143495/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.