Căn phòng rộng lớn xa hoa, ánh đèn lung linh mờ ảo, Hương Ánh Hoan ngồi bệt xuống một góc tường, trên người mặc chiếc váy hồng xinh xắn, chiếc váy dài qua đầu gối và ngang vai, bờ vai trắng ngần nửa lộ ra. Mắt không biết nhìn gì, bờ mi nước mắt lắng đọng.
Giờ đây cô trông thật gầy yếu, mong manh như búp bê thủy tinh nhỏ bé bị bóng tối bao phủ, bên trong lẫn bên ngoài.
Nét mặt cô tiều tụy, đôi môi khô khốc lẩm bẩm: "Anh ấy không yêu... không yêu mình" Rồi lại cười đến ngốc.
Ba năm trước, Hương Ánh Hoan, cô gái ngây thơ hoạt bát, không vướng bận về tình yêu, không biết yêu. Tại một buổi tiệc, tình cờ mà hữu ý gặp Huyền Khương Hàn. Bao nhiêu người đàn ông Hương Ánh Hoan không để ý, đi để ý người đàn ông ác ma lạnh lùng lụy tình người trước.
Tâm hồn thiếu nữ rung động mãnh liệt, một lần gặp nhớ mãi không quên, tựa thiêu thân lao vào lửa nóng. Sáu tháng tiếp theo, đột nhiên người đến muốn đính hôn với cô, người đó là anh, Huyền Khương Hàn. Cô bỡ ngỡ, cả Hương gia ngỡ ngàng. Cô đồng ý. Lễ đính hôn nhỏ, ngày ấy, anh trao nụ cười nhạt cho cô và đeo nhẫn kim cương đen trái tim tinh xảo vào tay cô.
Anh cười rất đẹp, dù nụ cười nhạt cũng làm lòng cô xao xuyến đổ gục. Một năm sáu tháng trôi qua, cô bên anh có bao nhiêu kỉ niệm... Đoạn thời gian cô kéo anh đi khắp nơi, thứ cặp yêu nhau bình thường hay làm cô đều làm.
Đi công viên sở thú, đi khu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-diu-dang-cua-toi/89322/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.