3
Một tuần sau tôi mới mơ thấy kẻ đáng ghét đó lần nữa.
Kể từ lần được Tổ Tiên đồng ý, ngày nào tôi cũng mong mơ thấy anh ta nhưng chẳng hiểu sao tôi toàn ngủ mà không có tí mộng mị gì.
Hôm đó vào một ngày đẹp trời, Bàn Tử rủ tôi ra ngoài làm 'chuyện người lớn'. Nó còn kêu tôi mang theo căn cước công dân nữa.
Chuyện quan trọng thế này mà nó dám để đến tận giờ mới nói!
Tôi vừa nhận lời vừa điên tiết quát: “Sao mày không rủ tao sớm hơn!”
Bàn Tử rụt cổ: "Thì, thì bọn mình bây giờ mới thành niên mà..."
Lần đầu chúng tôi làm 'chuyện ấy'.
Bàn Tử là người chọn phòng. Book loại phòng cao cấp nhất, đương nhiên cũng đắt nhất. Nó cười rạng rỡ nói: “Nhất định là hôm nay phải 'chiến đấu' xuyên đêm đấy nhé!”
Tôi giơ ngón tay cái lên: "Mày thì kinh rồi!"
Nhưng kết quả là không trụ nổi quá hai giờ đồng hồ. Tôi nằm gục đầu trên bàn phím trong phòng riêng của tiệm net, đè ra dòng toàn '6666666666…' trên màn hình.
Bàn Tử vừa di chuyển vị tướng trong game vừa ngoác mồm gào: "Mày xử tên kia đi!"
Tôi: "zzzZZZ......."
Nửa tỉnh nửa mơ, tôi dường như nghe thấy tiếng ai đó đang thở dài bên tai mình.
“Lớn thật rồi…”
Ngay sau đó, một bàn tay khe khẽ đặt lên đầu tôi như muốn xoa, nhưng lại chẳng nhẹ nhàng xíu nào. Thậm chí tôi còn cảm nhận được hơi lạnh từ lòng bàn tay xuyên qua mái tóc ngấm tận vào da đầu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-den-tu-coi-am/3492516/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.