Kiều Khả hoang mang nhìn Diệp Linh đang mỉm cười ở phía sau. Cứ cảm thấy trong lời nói của Diệp Linh có cái gì đó sâu xa hơn.
Lúc này Hiệu trưởng không biết từ đâu bước đến, khách khí cười nói với Diệp Linh.
" Tiểu Linh à. Sự việc bắt nạt này thầy đã xử phạt thật nặng với những học sinh đó rồi. Tạm thời sẽ đình chỉ học tập, hạnh kiểm cũng sẽ hạ xuống loại yếu. Em xem xét một chút chuyện này vẫn là nên để người trong trường tự biết tự giải quyết với nhau không nên để lộ ra bên ngoài như vậy sẽ ảnh hưởng đến uy tín của nhà trường. "
Diệp Linh chớp mắt dường như không để tâm mấy. Cô bỡn cợt tóc mình rồi nhìn về phía Kiều Khả, hỏi một cách ngây thơ.
" Khả Khả, chuyện giải quyết như vậy. Cậu cảm thấy được không? "
Kiều Khả ngơ ngác. Vẫn chưa thể sâu chuỗi hết toàn bộ thông tin. Lại bị câu hỏi này của Diệp Linh khiến Kiều Khả khó lòng trả lời.
Những đàn chị đó bắt nạt, đánh đập, trấn lột tiền của Kiều Khả họ chắc chắn sẽ phải trả một cái giá tương xứng cho những gì mà họ đã làm. Nhưng bọn họ đều là trẻ vị thành niên đâu thế nhốt bọn họ vào tù vì chuyện này được. Mà nếu vào trại giáo dưỡng thì... Kiều Khả cảm thấy không ổn. Việc của bọn họ làm là sai nhưng cũng không đến nỗi nào. Hôm nay bọn họ cũng đã xin lỗi và tự hứa trước toàn trường sẽ không tái phạm rồi. Còn phải chịu hình phạt kỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-cua-toi-la-phan-dien/3305241/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.