Sau khi mất ý thức, có một giọng nói nào đó vang vọng trong đầu cô dẫn dắt cô vào thế giới tinh thần.
Thanh âm thánh thót nhẹ nhàng mang theo chút ngọt ngào, giọng nói ấy cứ ngỡ thiên thần "Hoa Nhan, mở mắt ra đi".
Khi mở mắt ra, trước mắt cô hiện hữu một khoảng không đầy màu sắc, xung quanh có những đốm trắng sáng kì ảo, những kí ức trải dài tạo thành một thước phim trình chiếu khắp mọi nơi, hàng vạn cuốn sách được xếp trên kệ được đề tên một sự kiện nào đó.
Cô liếc nhìn khắp mọi nơi, sự kì ảo của chúng khiến cô phải bất ngờ.
"Đây là thế giới tinh thần của tôi. À không, bây giờ nó sẽ trở thành của chị rồi! ". Đôi môi cô gái ấy cười nhẹ, đôi mắt luyến tiếc nhìn vào khoảng không.
Cô hồi thần, nhìn vào cô gái đang đứng trước mặt. Đôi mắt mở to, thất thần nhìn vào gương mặt xinh đẹp ấy. Cô gái mang một đôi mắt to tròn màu xanh lá tựa như một hòn ngọc lục bảo được kì công mài dũa, đôi môi đỏ mọng với mái tóc màu nâu nhạt cùng gương mặt hoàn hảo cân đối mọi góc cạnh. Vẻ đẹp ấy khiến ai cũng phải xao xuyến.
Nhìn một lúc lâu, cô mới chợt nhận ra gương mặt này có phần quen.
"Đây không phải gương mặt của thân thể này hay sao". Cô trấn kinh.
"Đúng vậy, tôi là Lâm Tố Ninh và đây là thân thể của tôi" cô gái mỉn cười.
"Vậy tại sao tôi lại ở đây" cô khó hiểu gặn hỏi.
"Chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-cua-toi-la-phan-dien/2668054/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.