Sau khi Cố Thanh Phong bước ra khỏi phòng.
Sở Thiên Vũ đứng dậy khỏi ghế ngồi bước về trước tấm kính cửa sổ lớn. Hắn lấy điện thoại ra gọi cho một người nào đó.
Đầu dây bên kia trả lời lại. " Alo. Ai vậy? ". Giọng nói âm trầm đầy uy nghiêm.
" Là tôi, Sở Thiên Vũ."
" A, thì ra là Sở thiếu. Cậu gọi cho tôi có chuyện gì sao?".
" Tôi muốn nhờ chú giúp tôi một chuyện "
" Hừm, cậu muốn nhờ tôi giúp chuyện gì? ".
" Vài ngày nữa tôi sẽ xử lí lũ gián đó. Tôi muốn nhờ chú cung cấp cho tôi thêm người và vũ khí. "
" Cậu tìm thấy chúng rồi sao? "
" Vẫn chưa. Nhưng tôi có cách để dụ chúng ra. Việc của chú là cung cấp những thứ mà tôi cần. "
" Ok. Tôi biết rồi. Nhưng mà số tiền chi trả không phải là con số nhỏ đâu! "
" Tôi không thiếu tiền. Chú không phải lo những vật ngoài thân đó."
" Haha tôi biết rồi. Cơ mà Sở thiếu, sau khi tiêu diệt lũ gián đó cậu tính sao? Những kẻ khi đánh hơi được, chúng sẽ không chịu ngồi yên đâu! Chắc chắn sẽ có một cuộc nổ súng xảy ra để tranh giành địa bàn. Cậu biết đấy nơi này không hề yên bình chút nào. Tôi không hiểu tại sao ba cậu lại cho cậu đến đây nữa, trong khi cậu mới có 15 tuổi. "
" Nếu những kẻ đó không biết thức thời, tôi sẽ tự tay tiêu diệt chúng. Dù cuộc chiến có xảy ra hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-cua-toi-la-phan-dien/2668048/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.