Lúc này, sau khi rời cảng felixstowe Sở Thiên Vũ cởi bỏ chiếc áo khoác nhuốm đầy máu kia ra, sau đó lập tức lên trực thăng đã được chuẩn bị sẵn ngay gần đó. Cùng Cố Thanh Phong và hai người vệ sĩ mang theo Chương Văn Toản bay thẳng đến sân bay. Để lại Lê Phương và một số thuộc hạ khác cùng người của Đỗ Minh Trung ở lại thành phố M để xử lí tàn dư phía sau. Không lâu sau đó liền đã đến sân bay, họ phải vội vàng xử lí gấp một số giấy tờ dù trước đó đã đặt sẵn vé nhưng bởi thời gian bay sớm hơn dự kiến nên họ buộc phải đặt vé lại. Hiện tại là 22 giờ tối, mà chuyến bay sớm nhất bay về nước L là khoảng 22 giờ 30 phút sau mới cất cánh. Trong khoảng thời gian này Cố Thanh Phong cũng đã nhiều lần dò hỏi về thực hư phía sau, cuộc nói chuyện bí mật giữa Sở Thiên Vũ và Ngô Vĩnh Thạch. Nhưng đáp lại chỉ là một nụ cười đầy ẩn ý không một lời của Sở Thiên Vũ.
Cố Thanh Phong thở dài, lấy tay xoa đầu mình một cái liền tìm một chỗ ngồi xuống. Trong lòng vẫn còn nhiều câu hỏi cùng tò mò, trong người cảm thấy khó chịu không chịu được liếc mắt sang nhìn Sở Thiên Vũ tính mở miệng dò hỏi lần nữa. Nhưng sau đó liền bị làm cho kinh ngạc, bởi Sở Thiên Vũ lúc này đang cầm điện thoại trên tay nhìn vào đó mà cười tủm tỉm. Bình thường Sở Thiên Vũ cũng rất hiếm khi cười, hầu hết chỉ có nụ cười xã giao trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-cua-toi-la-phan-dien/2668014/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.