Tần Mặc hơi nghiên đầu sắc mặt lạnh tanh, trong mắt liền có một tia tử khí nụ cười cong lên một hồi, ánh mắt hạ thấp xuống lạnh giọng cất tiếng. " Diệp Linh ! Mình đứng ở đâu hay bên cạnh ai liền liên quan đến cậu sao? Mình không ngờ cậu quan tâm đến mình như vậy đấy ! Không lẽ cậu..."
Nghe đến đây gương mặt Diệp Linh đỏ bừng nổi đóa tức giận hét lên " Tần Mặc cậu đừng có mà xàm ngôn! Ai quan tâm đến cậu chứ ! Còn không phải hôm qua tại cậu mà Khả ..." Diệp Linh chợt nhận ra điều gì đó xanh mặt không giám nói thêm lời nữa. Đánh ánh mắt thăm dò nhìn Kiều Khả vẫn đang không hiểu chuyện gì nhìn họ.
Tần Mặc cười nhạt " Sao cậu không nói tiếp đi! Hôm qua liền có chuyện gì ?"
Diệp Linh nghiến chặt răng, ánh mắt căm hờn nhìn Tần Mặc trong lòng hận không thể thẳng tay xé rách cái gương mặt giả tạo của cậu ta.
Kiều Khả nhìn thấy hai người như kiểu sắp đánh nhau đến nơi liền nuốt một ngụm nước bọt. Không nói gì kéo tay Diệp Linh đi. Để lại Tần Mặc đứng một chỗ. Mà ánh mắt của Tần Mặc thật ra vẫn luôn đánh trên người Kiều Khả, một ánh mắt trầm mê không lay chuyển.
Phía xa một thiếu niên mái tóc màu nâu nhạt xen chút ánh vàng, từng lọm tóc bay trong gió. Trên môi nở một nụ cười, đôi chân thẳng tắp bước tới chỗ Tần Mặc đang đứng. Lấy tay vỗ lên người Tần Mặc một cái, giọng nói nhè nhẹ nhưng mang tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-cua-toi-la-phan-dien/2668009/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.