Cô nhìn linh hồn trước mắt, trong lòng dấy lên sự sợ hãi kì lạ.
Tại sao một linh hồn đáng lẽ nên biến mất lại xuất hiện trước mặt cô? Không phải lần đó chính là lần cuối cùng sao? Lâm Tố Ninh rốt cuộc quay lại đây để làm gì? Không lẽ cô ấy muốn lấy lại cơ thể này sao?
Trong lòng cô hoài nghi, vạn câu hỏi không lời giải đáp. Nhưng không hiểu vì sao cô không thể nói lên một từ nào. Bởi vì cô sợ những gì cô nghĩ là đúng, sợ nguyên thân quay lại chiếm lấy cơ thể này. Cô tất nhiên không sợ biến mất, cũng hiểu những gì mà cô đang sở hữu vốn thuộc về người khác. Kể cả người cô thầm thương ấy cũng vốn không thuộc về cô.
Lâm Tố Ninh nhìn cô một lượt. Thầm thở dài, những gì mà cô đang suy nghĩ Lâm Tố Ninh hoàn toàn nghe được, kể cả có là kí ức đi nữa, bất cứ thứ gì liên quan đến cô, Lâm Tố Ninh đều biết hết.
Lâm Tố Ninh cười nhạt, bước nhẹ nhàng về phía cô khiến cô giật mình mà lùi lại, thấy cô sợ hãi e ngại, lâm tổ Ninh dừng bước, giọng nói ngọt ngào:
" Chị không cần phải lo sợ gì cả. Tôi quay lại đây ko phải để lấy lại thân thể đó đâu. Một tàn hồn như tôi một khi quay lại thân thể này thì ngay sau đó cũng bước vào cửa tử thôi! Chị chẳng việc gì phải lo lắng cả. "
Thấy cô chưa bớt lo, Lâm Tố Ninh nói tiếp.
" Chị sợ hãi cái gì, tôi đều biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hon-phu-cua-toi-la-phan-dien/2667923/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.