"Ngươi bái kiến phụ thân của ta rồi a... Ý của ta là, khục.. khục..." Tô Vân Chỉ không cẩn thận cắn trúng môi.
Làm người xuyên qua, dù cho Tô Vân Chỉ đối với Tô gia đã rất có tình cảm, thậm chí mơ hồ cảm thấy lúc này chính là kiếp trước của nàng, nhưng mà ở trước mặt người biết rõ chân tướng như Cung Khuynh, Tô Vân Chỉ cũng chưa từng hùng hồn mà nếu kêu Tô phụ là phụ thân, nhất là trong cuộc sống trước đây của Tô Vân Chỉ luôn thiếu một người gọi là phụ thân. Nói như thế nào đây? Có đôi khi Tô Vân Chỉ cảm thấy, cuộc sống bây giờ giống như là nàng trộm được vậy.
Nếu như có thể xuyên trở về hiện đại, Tô Vân Chỉ nhất định sẽ khẩn cấp mà muốn xuyên trở về. Nàng theo bản năng coi chính mình là một vị khách qua đường ở thời đại này. Dù cho nàng thật sự bảo vệ người nhà họ Tô. Xuyên qua gì gì đó, giống như là trò đùa dai của vận mệnh đối với nàng.
"Đừng suy nghĩ quá nhiều. Ngươi phải biết rõ, nếu như chúng ta không có xuyên qua, bây giờ hai cỗ thân thể này của chúng ta cũng đã sớm chết rồi." Cung Khuynh nói.
"Chỉ là vẫn cảm thấy bản thân giống như một kẻ trộm." Tô Vân Chỉ ấp úng nói, toàn bộ thanh âm tán trong gió.
"Có lẽ, này thật sự là kiếp trước của chúng ta? Đừng nói với ta, chỉ có một mình ta nghĩ như vậy." Cung Khuynh còn nói.
Cung Khuynh xác thực đã gặp qua Tô phụ rồi, hai người bọn họ có thời gian trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hoang/1753699/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.