Tô Vân Chỉ ngồi trên ghế dựa, tay chống cằm tựa ở trên bàn, không chớp mắt mà nhìn Cung Khuynh.
Khi một người đang hết sức tập trung vào công việc, lúc đó nàng nhất định là có mị lực nhất. Tô Vân Chỉ nhìn một chút, nhịn không được ngây người.
Cung Khuynh là một người có thể làm đại sự, trực tiếp không để ý đến ánh mắt nóng rát của Tô Vân Chỉ, chỉ quan tâm hoàn thành công tác của mình. Đợi sau khi giải quyết mọi chuyện xong rồi, Cung Khuynh mới ngẩng đầu nhìn Tô Vân Chỉ, giọng nói coi như ôn hòa hỏi: "Có muốn ăn chút gì hay không? Uống gì không?"
Tô Vân Chỉ bảo trì động tác chống cằm, không nói một câu, dường như linh hồn của nàng đã bay mất.
Cung Khuynh có chút nhíu mày.
Lúc này Tô Vân Chỉ mới giống như vừa mới kịp phản ứng đến, vội vội vàng vàng nói: "Được, được, ăn cái gì?" Nàng cảm thấy trái tim của mình đang nhảy bình bịch bình bịch. Thiệt là, Cung Khuynh bỗng nhiên trở nên ôn nhu như vậy làm cái gì? Cung Khuynh nhíu mày liền trở nên tự nhiên rất nhiều á!
Cung Khuynh thông báo cho Bình Quả một chút. Không bao lâu, đã có người đưa lên tám dĩa điểm tâm nhỏ.
Tuy có tám dĩa, nhưng mà một chút điểm tâm ấy được trang trí tinh túy giống như cơm Tây vậy. Chén đĩa rất lớn, điểm tâm trên đó rất ít, mỗi món điểm tâm được tạo hình rất tinh trí khả ái, nhưng mà một đĩa điểm tâm đoán chừng liền chỉ đủ cho Tô Vân Chỉ ăn hai miếng a. Nhìn ra được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hoang/1753695/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.