Thừa ân hầu gì gì đó, Cung Khuynh đúng thật là không có để ở trong mắt.
Nếu như đây là một tước vị có đất phong, như vậy Cung Khuynh khẳng định đã không từ thủ đoạn mà đem tước vị này cướp đến tay cho ca ca của mình, căn bản sẽ không cho Kiền Khánh đế bất kỳ một cơ hội nào để đùa giỡn tiểu thông minh. Có một đất phong hoàn toàn thuộc về mình ý nghĩ như thế nào? Có nghĩa là Cung Khuynh có thể âm thầm mà nuôi dưỡng tư binh. Dù cho nuôi dưỡng tư binh là trái pháp luật, nhưng chỉ cần nàng là người chiến thắng sau cùng, ai lại dám đến định tội nàng?
Mà nếu như Thừa ân hầu không có đất phong, như vậy Cung Khuynh đối với nó thật sự là không có chút hứng thú nào, liếc mắt một cái đều ngại nhiều. Cung nhị là người có bản lĩnh, nàng cần gì cho hắn một cái tước vị hữu danh vô thực, không thể tăng thêm tiếng nói trên chính trường, ngược lại còn muốn đánh mất thanh danh trong sạch của hắn.
Nếu như ánh mắt của Kiền Khánh đế còn đang đặt ở những mối quan hệ rắc rối phức tạp của các thế gia kia, như vậy từ vừa mới bắt đầu cái Cung Khuynh coi trọng là hàn môn.
Cả Kiền Khánh đế và Cung Khuynh đều nhúng tay vào kỳ thi mùa xuân vừa mới qua đi không lâu, hơn nữa mục đích của bọn họ là giống nhau. Có thể lúc này Kiền Khánh đế coi trọng hàn môn bất quá là bởi vì quyền lợi trong tay hắn bị thế gia hạn chế rất nhiều, bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hoang/1753685/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.