“Không hối hận.”
Phượng Khê Khê đáp rất kiên định, từ khi cùng Cố T.ử Tang vào cung đã hạ quyết tâm, cho dù sau này Cố T.ử Tang có đa tình, nàng cũng tuyệt đối sẽ không vì ghen tuông mà làm ra chuyện tổn hại Cố T.ử Tang.
Nàng tin vào nhân phẩm của Cố T.ử Tang.
“Được, ta biết rồi, ngươi về trước đi.”
“Vâng.”
Phượng Khê Khê không biết Khương lão bản đã đồng ý hay chưa, nàng ngoan ngoãn gật đầu, lui khỏi viện rồi rời khỏi Khương phủ.
Cố T.ử Tang tiễn nàng đến cổng lớn, rồi lại nhanh chóng quay về viện của nương.
“Nương, người đã nói gì với nàng ấy vậy?”
“Chẳng phải con đã nghe thấy hết rồi sao? Còn đến hỏi ta làm gì?” Nàng hừ một tiếng, con trai đã lớn, muốn giang cánh bay rồi, nàng làm mẹ không nên ngăn cản, nhưng có vài lời nàng vẫn phải nói với con trai: “T.ử Tang, từ nhỏ đến lớn con cũng đã thấy không ít, nghe không ít những chuyện bất hòa trong hậu trạch. Ta là phụ nữ, ta rất hiểu phụ nữ, một người phụ nữ tuyệt đối sẽ không chia sẻ trượng phu của mình với người phụ nữ khác.”
“Nương, có ngoại lệ mà, chỉ cần người phụ nữ đó yêu tha thiết trượng phu của mình, sẽ nguyện ý chia sẻ trượng phu của mình với người phụ nữ khác.”
“Ta...” Thật muốn đ.á.n.h c.h.ế.t con!
Nàng làm sao cũng không dám tin mình lại nuôi ra một cái thứ như vậy.
Khương Trà hít sâu, nhịn xuống không động thủ, cảm thấy nói lý với thằng ba không được nên dứt khoát không nói nữa, cũng lười quản chuyện vớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hau-nuong-nay-hoi-dien-roi-ba-bao-yeu-chet-luon/4912525/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.