Tiêu Minh, người đang mốc meo đen sì, đột nhiên được Hoàng thượng triệu kiến, có chút kinh ngạc. Trên đường được đưa đi gặp Hoàng thượng, hắn hỏi Sái Công Công.
"Hoàng thượng triệu ta làm gì?"
"Chuyện tốt."
"Chuyện tốt?"
Sái Công Công gật đầu, quả thật là chuyện tốt.
Tiêu Minh nhíu mày, Hoàng thượng sẽ không ban hôn cho hắn chứ? Vừa nghĩ đến khả năng này, hắn dừng bước, định quay về.
Sái Công Công thấy Tiêu tướng quân dừng lại không đi nữa, cũng dừng theo hỏi: "Tiêu tướng quân sao vậy?"
"Sái Công Công, người hãy nói thật cho ta biết, Hoàng thượng có phải muốn ban hôn cho ta không?"
Sái Công Công đ.á.n.h giá Tiêu tướng quân trước mặt, khóe miệng giật giật: "Với bộ dạng của Tiêu tướng quân bây giờ, có cô nương nào nguyện ý gả cho người chứ? Người cứ yên tâm một trăm hai mươi phần trăm, Hoàng thượng không có ý định ban hôn cho người đâu."
Tiêu Minh vỗ ngực: "Chỉ cần không phải ban hôn thì chuyện gì cũng tốt."
Sái Công Công liếc nhìn Tiêu tướng quân, cố ý nói: "Cũng chưa chắc, nhỡ Hoàng thượng cao hứng ban hôn cho người cũng không phải là không thể."
"......"
Tiêu Minh lại dừng bước, hắn không muốn đi nữa, nếu không phải xung quanh có người hắn đã muốn ngồi bệt xuống đất rồi.
Thái công công cười trộm: “Thôi được rồi, ta trêu Tiêu tướng quân đấy mà, mau đi thôi, Hoàng thượng còn đang đợi.”
Mèo Dịch Truyện
Tiêu Minh giờ không biết lời nào của Thái công công là thật, lời nào là giả, nhưng người đã ở trong cung rồi, có gặp Hoàng thượng hay không thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hau-nuong-nay-hoi-dien-roi-ba-bao-yeu-chet-luon/4912518/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.