--- Ngày mai ta sẽ cùng các ngươi đến Thượng Cố thôn ---
Hắn và Kim Hổ lần trước đã hẹn đi câu cá lớn, kết quả bị bệnh thủy đậu làm lỡ dở, hôm nay khó khăn lắm mới trốn ra được, đương nhiên phải sắp xếp lại, tranh thủ lúc học viện chưa khai giảng mà chơi đùa một chút.
Kim Hổ lập tức phấn chấn, nói với bạn: “Ngày mai đi, chúng ta xuống thôn đi câu.”
“Đi thôn nào?”
“Thượng Cố thôn, thôn đó gần sông, giữa trưa chúng ta tiện thể đến nhà dân trong thôn ăn chực.” Nói đến ăn chực, Kim Hổ nhớ ra một người, “Đại Xuyên ca quét dọn tàng thư lâu của thư viện chúng ta chính là người ở Thượng Cố thôn, bây giờ chúng ta đi thư viện tìm hắn, bảo hắn ngày mai cùng chúng ta về, rồi ngày mai giữa trưa chúng ta sẽ ăn chực ở nhà hắn, nghe Đại Xuyên ca nói nương hắn nấu ăn rất ngon.”
“Ăn chực không hay đâu.” Châu Hiểu Vũ cảm thấy đến nhà người ta ăn không công không hay.
Kim Hổ liếc mắt một cái: “Ngươi đúng là một kẻ mọt sách, nói thì nói thế thôi, chứ làm sao có thể thật sự ăn không công, đương nhiên là phải mang theo đồ đến rồi.”
Kim Hổ nói xong lại liếc hắn một cái nữa.
Khương Trà đứng một bên gật đầu, thằng nhóc của sòng bạc này đầu óc linh hoạt, là một người lanh lợi.
Liễu Lâm từ người dưới quyền biết được con trai Châu đại nhân đã đến, liền xuống lầu theo hướng ngón tay của người dưới quyền nhìn qua, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hau-nuong-nay-hoi-dien-roi-ba-bao-yeu-chet-luon/4912465/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.