"Trong nhà hết bột khoai lang rồi, muốn mượn của người một ít."
"Không có. Qua nhà Trần Đại Hà bên cạnh mà mượn." Thôn trưởng không nói dối, trong nhà ông ấy quả thật không có bột khoai lang.
"Thật không có sao?"
Khương Trà nhìn chằm chằm mặt thôn trưởng, xác nhận thật sự không có, nàng không đợi thôn trưởng nổi cáu liền vội vàng quay người bước sang nhà bên cạnh.
Đến cổng nhà bên cạnh, nàng chạm mắt với Cố Bảo Nhi đang chơi trong sân.
"Bảo Nhi, nương con có ở nhà không?" Nàng đi vào, ôm Cố Bảo Nhi đang chạy đến dang tay đòi bế lên.
"Nương đang ở nhà bếp." Cố Bảo Nhi ôm chặt cổ dì Khương không chịu buông, "Dì ơi, người dì thơm quá, thơm quá đi thôi."
Trần Đại Hà trong bếp nghe tiếng Khương thị, liền đi ra, thấy con gái mình ôm Khương thị không buông còn khen thơm, liền có chút chạnh lòng.
"Nương không thơm sao?"
Nghe thấy giọng nương thân, Cố Bảo Nhi quay đầu lại cười khúc khích với nương, rồi nói: "Nương cũng thơm, nhưng nương không thơm bằng dì Khương!"
Trần Đại Hà còn chưa kịp vui mừng đã bị chính con gái ruột mình "đâm một nhát", bà lườm con gái một cái rồi hỏi Khương thị: "Ngươi tìm ta có việc gì?"
"Trong nhà hết bột khoai lang rồi, muốn mượn nhà ngươi một ít."
"Mượn bao nhiêu?" Trần Đại Hà hỏi.
"Hai bát đi."
Mèo Dịch Truyện
Khương Trà nói xong, đặt Cố Bảo Nhi xuống đất, từ trong lòng móc ra chiếc túi vải mang theo rồi đưa cho chị Đại Hà.
Trần Đại Hà nhận lấy túi vải đi vào trong nhà, chốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-hau-nuong-nay-hoi-dien-roi-ba-bao-yeu-chet-luon/4912398/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.