Thư phòng tại biệt thự nhà hắn. Chấn Phong tức giận đập mạnh tay lên bàn:
- Mẹ kiếp, tên đó đã quay tất cả camera sang hướng khác, không thể biết được ai đã ra vào kho hàng.
Mặc Thiên nghe vậy khẽ nhíu mày, vắt chéo chân, tựa lưng vào thành ghế chống tay mà suy nghĩ:
- Vậy còn lô hàng đó đã tra ra được chưa?
Gia Uy ngồi bên cạnh cầm ly trà lên nhấp một ngụm rồi chậm rãi nói:
- Lô hàng đấy là lô sản phẩm lỗi của một công ty ở nước ngoài vốn đã niêm phong lại nhưng không hiểu tại sao lại bị tuồn ra ngoài. Theo điều tra thì lô hàng đấy được một tên vận chuyển về đây bằng đường tàu và bán cho một thương nhân giàu với giá rất cao. Tiếc vẫn chưa điều tra ra được ai đã mua số hàng đó, còn tên kia nhận tiền liền biến mất không dấu vết, mình vẫn đang cho người tìm kiếm.
Diễm Nguyệt nghe bọn họ nói chuyện chỉ biết thở dài đi đi lại lại:
- Cuối cùng cũng không tra ra được đầu mối liên quan nào sao?
Lời cô nói khiến mọi người đều chìm vào suy tư, không gian trở nên im ắng, rốt cuộc là ai có gan lớn đến như vậy.
Bỗng tiếng gõ cửa vang lên xé tan sự tĩnh mịch, dì Hạ ở bên ngoài nói vọng vào:
- Cậu chủ, có người muốn gặp cậu. Cậu ta bảo có thể giúp cậu giải đáp vài vấn đề.
Lời dì Hạ nói khiến bọn họ mắt đều tập trung vào cánh cửa, Mặc Thiên nheo mắt điềm đạm nói:
- Để cậu ta vào.
Lời hắn vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-han-ma-yeu/1752767/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.