Tối hôm ấy, tại bar Viễn Cảnh.
Ba nam nhân nhàn nhã ngồi đấy cầm ly rượu, vòng tay ôm trọn mỹ nữ, cảnh tượng ấy trông kinh diễm vô cùng.
- Mặc Thiên, nghe nói cậu lại đổi khẩu vị rồi? - Chấn Phong hút một hơi thuốc rồi quay sang nhả khói vào mặt mỹ nhân bên cạnh.
- Vậy sao, mình thật là rất muốn xem mặt. - Gia Uy cầm ly rượu lên, nhấp một ngụm rồi khẽ cười.
- Các cậu có vẻ rất quan tâm đến người phụ nữ bên cạnh mình?
Mặc Thiên có chút nhíu mày khi nhắc đến cô, bàn tay siết chặt bờ vai của Linh San trong lòng hắn.
- Mặc Thiên, trước giờ bọn mình vẫn luôn quan tâm, sao giờ cậu lại tỏ ra khó chịu vậy? Hay là…
Câu nói bỏ lửng của Gia Uy làm hắn khó chịu. Hắn biết Gia Uy là định nói gì, chiêu khích tướng của cậu ta đã thành công:
- Được thôi, các cậu muốn biết thì mình không ngại. Phụ nữ đối với Mặc Thiên mình cũng chỉ là quần áo.
Dứt lời, hắn lôi điện thoại ra bấm một dãy số. Đầu bên kia nhấc máy, hắn chỉ nói một câu rồi liền tắt:
- Đến bar Viễn Cảnh, tôi sẽ cho người đón cô.
Linh San ở trong lòng hắn đã tức giận đến đỏ cả tia mắt nhưng vẫn cứ giả bộ làm thinh, trong lòng lại chửi thầm:
“Mẹ kiếp… Lam Diễm Nguyệt.”
Ở phía cô, sau khi nhận được điện thoại của hắn liền có chút tức giận. Sắp tốt nghiệp cô còn phải lo vào học vậy mà hắn gọi điện chẳng để cho cô nói liền tắt máy. Diễm Nguyệt chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-han-ma-yeu/1752728/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.