Chương 23
" Thiếu gia , cậu tỉnh táo một chút có được không ? Cậu sống như vậy , Cố lão gia , Cố phu nhân trên trời liệu có an lòng không ? " .
Cố Duật im lặng ngước đầu nhìn quản gia , ánh mắt tịch mịch đến lạ thường , đôi mắt đen láy nhưng dường như chưa ai có thể hiểu được suy nghĩ trong mắt anh .
" Lộ ... Khiết "
Giọng nói khàn đục do im lặng quá lâu của Cố Duật lên tiếng , ánh mắt lại hiện lên một chút hy vọng , nhưng không lâu liền bị dập tắt bởi câu nói của quản gia .
" Thiếu gia à , Cô Thẩm đã rời đi 7 năm trước rồi , đã 7 năm rồi tại sao cậu vẫn không thể buông bỏ chứ ? "
Ánh mắt Cố Duật rũ xuống , miệng nói khe khẽ nhưng đủ làm quản gia đau lòng đến mức khóe mắt đỏ hoe .
" Vì yêu " .
_____________________________
Tại Thẩm gia .
Lộ Khiết nắm tay Dạ Thiên bước vào Thẩm gia , 7 năm khoảng thời gian không dài cũng không ngắn , vậy mà trở về rồi kí ức cứ như thước phim tua lại trong trí nhớ của cô .
Vui vẻ có , hạnh phúc có , đau buồn có , đổ vỡ có , mọi thứ vẫn còn in sâu trong kí ức của cô .
Hóa ra đi một lần lại là 7 năm , 7 năm trở về còn kèm theo tiểu bánh bao này , kiếp trước cô từng mất đi đứa bé , đau đớn dằn vặt lấn át tâm trí cô , vậy mà kiếp này lại sinh ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-han-cung-vi-yeu/1116560/chuong-23.html