Chương 12
Sau khi ăn xong bữa sáng , Cố Duật đưa điện thoại cho Lộ Khiết , anh nhìn bóng dáng cô đứng bên cạnh cửa sổ nói gì đó với ba mẹ mà đôi môi mỉm cười , trong lòng anh bây giờ mới hiểu rõ , Lộ Khiết người gái trước mặt anh đã chiếm mất trái tim anh rồi , chiếm cả lý trí và linh hồn .
Thứ tình cảm đã ăn sâu vào trong xương tủy , cảm giác giống như anh đã yêu cô từ kiếp trước vậy , quá đổi quen thuộc , dường như mất đi nó cả linh hồn và thể xác của anh cũng biến mất , tan vỡ theo năm tháng .
" Cố Duật , sao anh ngẩn người vậy ? "
Lộ Khiết đi đến bên cạnh anh , choàng tay qua cổ anh với tư thế cực kì thân mật , mỉm cười hỏi .
" Không có gì , chỉ là ngắm em đến ngẩn người thôi "
Cố Duật mỉm cười , hôn nhẹ lên môi cô , cánh tay bỗng ôm chặt cô vào lòng , đầu chôn vào hõm cổ của cô rồi nói tiếp .
" Lộ Khiết , anh thật sự không biết , nếu một ngày em không còn bên cạnh anh , anh sẽ như thế nào ? "
" Ngốc , lúc đó tìm một cô gái xinh đẹp hơn em , dịu dàng hơn em mà yêu thương "
Lộ Khiết bật cười , bàn tay âu yếm vuốt ve mái tóc của anh rồi nói . Người đàn ông này hóa ra lại là đứa trẻ to xác , cả tính cách lẫn suy nghĩ đều trẻ con , người ta nói đúng đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-han-cung-vi-yeu/1116549/chuong-12.html