Chương 8
Đợi đến khi Lộ Khiết tỉnh dậy đã là trời tối , khẽ xoay người một chút , phía sau gáy liền xuất hiện cơn đau , lại cảm nhận cơ thể nặng trịch , cô nhẹ nhàng mở đôi mắt , quan sát xung quanh phòng cuối cùng dần lại ở khuôn mặt của Cố Duật đang kề sát vai cô .
Lộ Khiết giật mình , rồi tự trấn an mình , anh đang ngủ , lại ôm cô chặt vào lòng như vậy chả khác nào xem cô là gối ôm ? Khẽ đẩy cánh tay anh ra , Lộ Khiết liền nhận được giọng nói ngáy ngủ mệt mỏi của Cố Duật .
" Nằm im "
Thân thể Lộ Khiết bất động , đôi mắt cô trừng to ra nhìn trần nhà , cô cảm nhận hình như mình đang nín thở , hồi hộp đến mức nín thở . Không phải anh đang ngủ sao ? Sao có thể nhạy cảm đến như vậy ?
" Lộ Khiết "
Cố Duật nhẹ nhàng mở đôi mắt ngáy ngủ ra , cánh tay càng siết chặt cô vào lòng , hít nhẹ hương thơm của cô khiến lòng anh bình yên đến lạ , giá mà thời gian dừng lại ở đây thì tốt biết mấy .
Lộ Khiết vẫn một mực trừng mắt nhìn trần nhà , miệng không nói một tiếng . Kiếp này vào thời gian này hình như cô chỉ mới 18 thôi ? Kiếp trước 21 mới thất thân mà ? Không lẽ đến sớm như vậy sao ?
Anh nằm bên cạnh cô , da chạm da , thịt chạm thịt , cô có thể cảm nhận được sự ấm áp bên trên da thịt của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-han-cung-vi-yeu/1116545/chuong-8.html