Họ giống nhau. Đều là những kẻ chờ chực đêm buông, cuống cuồng bò vào góc tối, tự liếm láp vết thương rách bươm.
” I’m still there everywhere
I’m the dust in the wind
I’m the star in the northern sky
I never stayed anywhere
I’m the wind in the trees
Would you wait for me forever?
Would you wait for me forever?
Will you wait for me forever? ”
( Tôi luôn ở bất cứ nơi nào
Tôi là bụi phiêu tán trong gió
Tôi là sao trên nền trời phương Bắc
Tôi không nán lại bất cứ đâu
Tôi là gió lách qua những tán cây
Em sẽ mãi đợi tôi chứ?
Em sẽ đợi tôi mãi chứ?
Em sẽ đợi tôi mãi chăng?)
Những câu hát man mác tan dần trong gian phòng ngan ngát hương trà bạc hà, nỗi nhung nhớ một ấu thơ vụng dại tràn về khe cửa mơn man gió, vô vàn mẩu ký ức nhỏ vụn ló dạng giữa bạt ngàn nắng. Hàng mi đang nhắm nghiền chợt run khẽ, đầu ngón tay thon dài duỗi lỏng trên dây sắt cứng còng, bàn tay phải trượt dần khỏi phần thân gỗ mộc mạc. Giọng hát thiên phú đã dứt sau cái khẩy đàn cuối, dòng cảm xúc lắng đọng còn nguyên si, không sứt không mẻ, tròn lẳn như miếng bánh mới ra lò. Nỗi da diết chắt ra từ những câu ca buồn lả lướt cùng đám bụi lượn lờ, xoay tròn tứ tung dưới những sợi nắng chiếu xiên trên thảm nhà sạch bong. Đồ đạc chung quanh cũng như đang lim dim, đắm chìm trong khúc dư âm trầm buồn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-gio-praha-chang-trai-trieu-do/2371269/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.