Lớn dần, người thân sẽ lần lượt biến mất như những tấm poster cũ tróc khỏi bức tường. Hãy cố nghĩ một cách tích cực, rằng, họ đang thảnh thơi uống cà phê sáng cùng Thượng Đế, tán gẫu về chuyến du lịch nhân gian.
—————————————————————————-
Một góc trời gắt nắng vương sắc trắng tang tóc. Những khuôn mặt méo mó, nhăn nhúm trong cơn đau quặn thắt, tựa hồ ruột gan đang bị moi khoét bởi bàn tay dữ tợn với các đốt dài ghê rợn. Từng cánh môi trắng bệch run rẩy bật ra những tiếng khóc than tê tái, những cái nấc to nghèn nghẹn chọi vang không gian. Loạt ánh mắt đỏ hoe ầng ậng nước phủ phục lên chiếc quan tài lạnh toát đang được hạ xuống hầm mộ. Chợt tiếng gào man dại của người phụ nữ xé toạc nghĩa trang, cào nát những áng mây xốp trắng, cứa rách cả vòm trời vời vợi.
Hệt như bất thình lình bị đạp một cú, đầu gối cô gái nhỏ khuỵu mạnh trên nền đất cứng còng, nước mắt vỡ ra khỏi tuyến lệ đã tê liệt, từng giọt khóc mặn chát rượt đuổi nhau lăn dọc trên bờ má run run. Mọi thứ chung quanh bỗng nhòe nhoẹt dù đôi mắt ướt nhòa cố mở thật to, trận khóc òa của chính mình đã khiến đôi tai ù đặc, không một sợi âm thanh nào còn có thể lăn nổi vào màng nhĩ tắc tị của Thiên Ly.
Trong một chốc ngắn ngủi, sự câm nín phủ kín quả địa cầu. Cô gái nhỏ đeo vành khăn trắng quỳ giữa tang lễ dày đặc những tràng khóc nấc đau xé, nhưng bỗng thấy quá đỗi yên ắng như vừa chui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-gio-praha-chang-trai-trieu-do/2371258/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.