Nhưng dù đầu lưỡi có uốn ra chữ ” Nếu ” hàng tỷ lần thì cũng đâu thay đổi được quái gì! Chỉ tổ phí phạm thì giờ, nuôi béo những suy nghĩ ảo vô giá trị hay tiếp tay cho cái thói lẩn tránh thực tại.
———–
Mảng đầu dính chặt trên chiếc gối khẽ cựa quậy, dòng ánh sáng trắng lóa hắt thẳng vào mí mắt đang từ từ hé ra. Thiên Ly quan sát chung quanh một cách khó khăn, mọi thứ đều mờ mịt như thể cô đang nằm giữa làn sương mù. Một chốc sau, lúc thuốc mê tan hẳn, bức tường đính đầy những khung hình gỗ mới hiện ra thật rõ nét. Tràn ngập ảnh gã thời học phổ thông cùng Thiên Ly lúc nhỏ xíu. Gã đã bên cô suốt ấu thơ. Chìa tay chăm chút, nâng tay chiều chuộng, dang tay che chắn cô như chiếc cây cổ thụ. Nụ cười nhóc con hôm nào đã luôn thật giòn tan khi tung tăng bên gã.
Nếu gã không bị phần con nổi dậy, có thể gã sẽ là người đàn ông của Thiên Ly?! Ồ không, từ ” nếu ” đáng nhẽ nên bị lược bỏ khỏi từ điển. ” Nếu ” tự động vọt ra khỏi miệng ta hàng ngày, hàng giờ khi chúng ta ôn trật đề thi, đi họp trễ, làm trái nghề… hay ti tỉ những gì không thuận lợi trong cuộc sống. Nhưng dù đầu lưỡi có uốn ra chữ ” Nếu ” hàng tỷ lần thì cũng đâu thay đổi được quái gì! Chỉ tổ phí phạm thì giờ, nuôi béo những suy nghĩ ảo vô giá trị hay tiếp tay cho cái thói lẩn tránh thực tại.
Mà nếu giả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-gio-praha-chang-trai-trieu-do/2371253/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.