Xin lỗi! Anh lớn hơn em năm tuổi, cao hơn em tầm 43 cm, nặng hơn emcỡ 40 kg! Em có thể chỉ rõ anh cần lớn thêm bao nhiêu nữa không?
———-
Ngược dòng người đang rục rịch rời phòng đem nộp các thiết bị điện cho chúmũi hoắm, Thiên Ly im ỉm giấu tiệt di động trong túi áo, cúi đầu bướcphăm phăm đến cầu thang dẫn lên căn gác xép của tầng sáu. Jay ở đây! Ừ,lạ thật đấy! Chàng trai giỏi hốt tiền thiên hạ đã quen sống trong căn hộ xa xỉ như ông hoàng từ năm mười sáu tuổi, nhưng lại xuềnh xoàng quăngthân vào một xó chật hẹp như người tị nạn.
Trong bộ thể thao Adidas, chàng trai lai ngồi bệt trên bậc thang vừa buộc dây giày vừalẩm bẩm mấy từ vựng Bengali mà võng mạc mới nhặt được từ cuốn từ điển,anh chuẩn bị nhập cuộc chơi cùng lớp xì tin. Anh chúa ghét mấy trò níthôi! Bố khỉ! Đấy cũng đâu phải trách nhiệm của anh! Cơ mà ông ngoại hù,nếu anh không tham gia các hoạt động tập thể do ngoại soạn ra, ngoại sẽkhông bỏ phiếu cho anh đổi xe.
Sượt mắt qua đồng hồ. Còn chưa đến giờ. Jay lười biếng ngả lưng nằmvầy trên tấm nệm được đặt tạm bợ trong không gian bí bức, đầu gác lênnhững cuốn sách dày cộm dăng bừa bộn, cánh tay trái đụng phải bánh xetròn lẳn của chiếc valy còn mở tung, tay phải rút điện thoại ra bấm gọiMami.
– Ah, chào con trai! Con ăn tối xong rồi đấy à? Nào, kể mami nghe cưng đã ăn gì nào?
– Svíčková na smetaně. Ngon lắm mami!
– Món đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-gio-praha-chang-trai-trieu-do/2371249/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.