Type: Mều
Chu Dao gật gà gật gù. Cô muốn xem ngọc ở sảnh triển lãm dưới tầng, không muốn ngồi trong phòng điều hòa nghe thuyết trình. Nào là lịch sử của hội nghị triển lãm, nào là tầm quan trọng của sự phát triển, lan man sang cả khách quý từ các tỉnh, toàn mấy chuyện chẳng liên quan gì đến cô cả. Chu Dao nghiêng đầu nhìn Power Point trên màn hình trình chiếu, ánh mắt mơ màng, vừa định ngáp một cái lại liếc thấy Hạ Minh Chân bên cạnh, thế là cô đành ngậm chặt miệng.
Người phát ngôn trên bục kia đang thao thao bất tuyệt, Chu Dao thật sự không ngồi nổi nữa, lặng lẽ đứng dậy. Ánh mắt Hạ Minh Chân liếc qua. Mặt cô nhăn nhó, nhỏ giọng giải thích: "Mẹ, sáng nay con uống nhiều sinh tố đu đủ quá, bây giờ buồn đi vệ sinh".
Hạ Minh Chân lườm cô rồi nhìn lên bục phát biểu. Chu Dao rón rén chuồn khỏi chỗ ngồi, chạy ra ngoài. Lạc Dịch thấy vậy cũng rời đi theo cô.
Ngoài cửa sổ, ánh dương rực rỡ, cây xanh tỏa bóng mát. Chu Dao đứng bên cửa sổ duỗi cái lưng tê mỏi, thấy Lạc Dịch ở phía sau, cô cụt hứng trợn mắt nhìn anh: "Theo em ra ngoài làm gì?”.
Lạc Dịch nghiêng người tựa vào tường, quay đầu nhìn cô: Tối hôm qua, anh đã nói với em rồi mà, trong khoảng thời gian ở Vân Nam không thể rời khỏi tầm mắt của anh".
Chu Dao thầm đắc ý nhưng ngoài miệng vẫn không thôi chém vào một câu: "Không cần anh quan tâm. Dù sao em cũng chỉ là cô bồ nhỏ của anh thôi".
"Gì cơ?" Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-gio-o-noi-ay/1214998/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.