“Cậu đúng là hâm thật đấy, ra ngoài không chịu nói một tiếng, làm tớ đang gội đầu dở phải chạy khắp núi đi tìm, sắp chết cóng rồi đây này.”
Đường Đoá vác quả đầu ẩm ướt và rối tung như ổ gà đi vào phòng, biết Hạ Vận chẳng qua chỉ “ra ngoài tản bộ với đám người kia” thì giận đến mức kêu ca cả buổi. Hạ Vận đi sau khẽ nói xin lỗi, sau này sẽ không tái phạm. Đường Đoá không nói gì thêm được nữa. Bình thường hai người cãi nhau ở kí túc xá không ai nhường ai, nhưng lần này Hạ Vận vừa mở miệng đã rất thành ý nhận lỗi nên Đường Đoá không thể trút giận tiếp.
Tô Lâm Lâm cũng hơi ngạc nhiên, huých huých Chu Dao:” Hạ Vận không cãi lại cơ đấy!”.
Chu Dao nhún vai, ra vẻ mình không biết gì cả rồi gọi với vào phòng vệ sinh:” Shangri-La Đoá, cậu đừng gội nữa, coi chừng phản ứng cao nguyên bây giờ”.
Hạ Vận hỏi:”Chu Dao, cậu đi đâu thế?”.
Chu Dao:”Mượn máy sấy”.
Hạ Vận đi theo:” Dao Dao, lúc nãy đầu óc mình hồ đồ nên lỡ miệng. Mình sai rồi, cậu gặp ông chủ Lạc thì cho mình gửi lời xin lỗi nhé!”.
Chu Dao thấy cô bạn đáng thương, bất giác vuốt vuốt mặt cô ấy, nhẹ giọng an ủi:” Ừ, không sao dfaau, ngủ một giấc là ổn thôi. Vào phòng đi! Lần sau đừng có đi theo người khác, biết không? Đúng rồi, bảo Đường Đoá lấy khăn lau tóc trước đã, chút nữa mình mang máy sấy về cho”.
Chu Dao xuống khu sinh hoạt chung đúng lúc Lạc Dịch vừa định tắt chiếc đèn cuối cùng.
“Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-gio-o-noi-ay/1214966/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.