Quầy lễ tân trống hươ trống hoác, ông chủ khách sạn Lạc Dịch vòng ra sau quầy, nhấc ống nghe điện thoại lên, ấn vài số, khẽ giọng nói với người ở đầu dây bên đầu kia: “Mau cút xuống đây cho anh!.”
Nói xong anh ta điềm nhiên cúp điện máy, nhìn nhóm người thấm mệt trước mặt, hỏi: “Các bạn có đặt trước không?”
Lâm Cẩm Viên nói: “Có.”
“Tên cậu là gì?”
“Lâm Cẩm Viên.”
“Bảy người, chưa chọn loại phòng.” Lạc Dịch ngẩng đầu khỏi màn hình máy tính, nhìn nhóm thanh niên ra ý hỏi.
“Để chúng tôi bàn bạc chút đã.” Tô Lâm Lâm nói
Lạc Dịch cầm sách lên đọc tiếp.
Chu Dao nhoài người trên mặt quầy hỏi chi tiết: “Có những loại phòng nào thế?”
“Bảy, sáu, bốn, ba, hai, một.”
“Giá tiền thì sao?”
“Phòng đôi và phòng đơn đều ba trăm tệ. Còn lại tính theo giường ngủ. Phòng sáu hoặc bảy người, mỗi giường sáu mươi tệ, phòng ba hoặc bốn người, mỗi giường một trăm tệ.”
Hạ Vận bắt lời: “Trùng hợp chúng tôi có bảy người, ở phòng bảy giường luôn đi, giá rẻ mà mọi người ở chung cũng dễ giúp đỡ lẫn nhau.”
Mấy nam sinh thì không vấn đề gì, đều không lên tiếng. Còn Đường Đóa và Tô Lâm Lâm thì lại thoáng ngập ngừng.
Chu Dao quay đầu, liếc nhìn họ: “Mình không ở cùng phòng với con trai đâu.”
Bên kia quầy, Lạc Dịch vẫn chăm chú đọc sách, không buồn ngẩng đầu lên.
Tô Lâm Lâm sáp lại gần Chu Dao, nhỏ giọng: “Mình ở chung với Chu Dao, tướng ngủ của mình xấu lắm, ở với mọi người hơi bất tiện.”
Đường Đóa đồng tình: “Mình cũng muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-gio-o-noi-ay/1214963/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.