Edit: Tiểu Vũ
Kiều Tích rất không tình nguyện đưa tay mình cho anh xem.
Minh Ngật nhìn năm củ cà rốt kia thật lâu, sau đó nắm lấy xoa nắn một hồi, tiếp theo lại đưa lên miệng thổi phù phù mấy cái.
Kiều Tích cảm thấy có chút hơi ngứa, cô muốn rút tay về, không ngờ lại bị anh nắm càng chặt hơn.
Kiều Tích hầm hừ: "Em cũng khôn lạnh, anh thật ngốc."
Minh Ngật cầm tay cô, khuôn mặt vô cùng nghiêm túc phản bác lại lời cô: "Em ngốc."
"... Anh mới ngốc ấy."
Hai người cứ như vậy đứng đó tiến hành một cuộc đối thoại không có chút muối nào trong vòng năm phút.
Cuối cùng MInh Ngật mở miệng nói: "Cuối cùng cũng chịu nói chuyện với anh?"
Kiều Tích không nói lời nào.
Minh Ngật dắt tay Kiều Tích, hai người chen lấn tới phía trước, âm nhạc vang lên, nghi thức kéo cờ chuẩn bị bắt đầu.
Chỉ là có một chút việc nho nhỏ xảy ra. Minh Ngật người cao, có thể dễ dàng xem được nghi thức kéo cờ, còn Kiều Tích thì lại phải gian nan kiễng chân lên xem.
Thấy vậy, Minh Ngật liền ngồi xuống, đưa lưng về phía Kiều Tích, ra hiệu, "Anh cõng em."
Kiều Tích có chút do dự, "Sẽ không cản trở người phía sau chứ?"
Minh Ngật nhíu mày: "Vì sao phải quan tâm người khác? Chẳng lẽ anh không cõng em thì bọn họ có thể nhìn thấy à?"
Nói cũng có lý.
Kiều Tích bị thuyết phục liền nhanh chóng leo lên lưng anh.
Trong biển người, hai người bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-gian-phong/2375365/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.