Edit + Beta: Tiểu Vũ
"Thích chứ."
Chỉ là hai chữ ngắn ngủn, thế nhưng vào tai Kiều Tích lại giống như là hai đạo sấm sét vậy.
Cô mở to hai mắt, trên mặt in đầy vẻ không thể tin được.
Đúng vào lúc này, bên ngoài cửa truyền đến tiếng nói của Chúc Tâm Âm, giọng điệu đầy nghi ngờ-----
"Con nói cái gì cơ?"
Câu Minh Ngật vừa nói không lớn, lại bị tiếng nước chảy trong phòng tắm át mất, Chúc Tâm Âm đứng bên ngoài đương nhiên là không nghe rõ anh nói gì.
Đương nhiên là mẹ không nghe rõ rồi... Minh Ngật nghĩ.
Câu vừa rồi con nói, chỉ là để cho một mình đồ mít ướt nghe thôi.
Bởi vậy, lúc này Chúc Tâm Âm hỏi lại một lần nữa, Minh Ngật liền đề cao âm lượng lên, chậm rãi mở miệng nói:
"Con nói------"
Chỉ là không đợi anh nói ra từ thứ ba, Kiều Tích đã nhanh tay lẹ mắt "Bốp" một phát tát vào trên miệng anh.
Kiều Tích: "..."
Thật ra cô cũng không có dùng sức mấy, thế mà không biết tại sao... tiếng tát đó lại vang đến như vậy.
Minh Ngật cũng vô cùng khiếp sợ.
Bởi vì anh không thể tin được là đồ mít ướt lại có thể to gan lớn mật như thế, ngang nhiên dám đưa tay tát anh.
Đương nhiên là, trong lòng Kiều Tích cũng rất hoảng.
Cô vừa rồi vốn chỉ là muốn để anh đừng nói ra thôi, nhưng không nghĩ đến nhất thời lại nóng đầu, cứ thế đưa tay lên tát một cái.
Huống chi là tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-gian-phong/2375329/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.