Edit + Beta: Tiểu Vũ
Bị ánh mắt của Minh Tuấn nhìn chằm chằm một hồi lâu, dưới áp lực nặng nề đó, Trác Á rốt cuộc cũng chậm rãi gật đầu, tâm bất cam tình bất nguyện "Vâng" một tiếng.
Ánh mắt của Minh Tuấn lại một lần nữa khôi phục nét cười, chớp mắt đã chả thấy tia áp bức nào hết.
Ông xoa xoa đầu Trác Á, trong giọng nói mang theo ý cười: "Thật ngoan... Cháu lớn hơn Tích Tích một chút, công chúa nhỏ nhà chú sau này phải nhờ cháu chiếu cố nhiều rồi."
Có rất nhiều chuyện Minh Tuấn không nói cũng không làm, những không có nghĩa là ông không biết, không để tâm.
Giống như lúc Kiều Tích mới đến Minh gia vậy, Minh Tuấn đương nhiên hiểu rõ vợ ông đối với cô gái nhỏ có chút phòng bị.
Thế nhưng khi đó ông lại không thể nhiều lời cũng chẳng thể làm được việc gì cả, bằng không thì sợ rằng sẽ khiến cho Chúc Tâm Âm càng thêm phản cảm với cô gái nhỏ.
Thật ra Minh Tuấn cũng không lo lắng về chuyện ấy lắm, ông biết với tính tình của cô gái nhỏ này thì chuyện vợ ông thích cô gái nhỏ này chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
Đấy, sáng này vợ ông còn mắng ông một trận vì định bắt nạt con gái nhà người ta đấy.
Về phần Trác Á, Minh Tuấn đã biết từ lâu rằng cô bé này bị nuông chiều thành quen rồi, ương ngạnh có tiếng trong số những người ương ngạnh.
Ngày hôm đó bố Trác gọi điện tới, Minh Tuấn nghe xong cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-gian-phong/2375326/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.