Chuông điện thoại báo thức vang lên, Điền Tranh mệt mỏi tắt đi, sau đó cô tìm số của Lục Nhàn gọi để xin nghỉ một bữa.
Hôm qua uống quá nhiều nên đầu óc Điền Tranh hôm nay vẫn còn quay cuồng, cộng thêm việc tinh thần suy sụp cô không có tâm trạng để làm tốt công việc được, chỉ sợ khách lại phàn nàn gây ảnh hưởng đến cửa hiệu.
Gọi cho Lục Nhàn xong Điền Tranh liền trùm mền ngủ tiếp đến hơn mười giờ mới dậy.
Tủ lạnh nhà cô hết thức ăn dự trữ, cô buộc phải đi mua.
Vừa đi Điền Tranh vừa nhớ lại chuyện hôm qua. Hình như hôm qua cô say, Hứa Vĩ đã đưa cô về, sau đó Lục Nguyên xuất hiện. Nhờ có men mà cô đã lấy hết can đảm để xin lỗi anh, thế mà anh vẫn một mặt lạnh như tiền, không chấp nhận lời xin lỗi của cô.
Điền Tranh cầm điện thoại, dò tìm số Lục Nguyên chần chừ nửa muốn gọi nửa lại không. Điền Tranh muốn nấu cho Lục Nguyên một bữa ăn xem như làm hoà. Cô chấp nhận con người anh, dù cho anh có là gì cô vẫn muốn ở bên cạnh anh.
Cuối cùng Điền Tranh tắt máy, bản thân không đủ can đảm để gọi cho anh.
Có hai tên nãy giờ cứ chạy chầm chậm theo sau lưng Điền Tranh mà cô không để ý. Tên cầm lái phóng xe đến sát người cô, tên đằng sau thực hiện hành động giật lấy sợi dây chuyền trên cổ cô một cách nhanh gọn.
Điền Tranh mất hồn mất một lúc mới định thần lại chạy theo hai tên cướp, vừa chạy vừa hô hoán lên:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-toi-nguyen-tro-thanh-quy-du/970674/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.