Hạ Lan rời đi, Điền Tranh ghé qua chỗ các bạn đợi sẵn để dự tiệc. Trong đây có một nhân viên nam để ý Điền Tranh từ lúc cô mới vào làm nên vừa thấy cô tới, anh ta đã lập tức đứng dậy kéo ghế giúp cô. Điền Tranh gật đầu cảm ơn rồi ngồi xuống.
Bữa tiệc cũng bình dân không cầu kì, tổ chức ở một quán ăn đơn giản ven sông mát mẻ. Điền Tranh tuy là người hướng nội nhưng cô đã rất cô gắng để hoà nhập với mọi người vì không muốn mang tiếng “chảnh” hay khó gần. Bạn nam ngồi kế bên liên tục gắp đồ ăn cho cô và hỏi han đủ điều.
Một cô gái ngồi đối diện nhìn hành động thân mật của anh chàng đó đối với Điền Tranh, miệng tuy cười nhưng nội tâm đã dậy sóng.
“Ây cha! Lưu Tá, cậu không cần phải chăm sóc Điền Tranh ra mặt như thế đâu! Tiểu Liên của chúng tôi ghen đấy!”
Tiểu Liên là cô gái ngồi đối diện nãy giờ ánh mắt không rời hai người họ nửa khắc, cô ta nghe có người nhắc đến mình thì nhột, cười trừ:
“Cô nói gì vậy? Lỡ họ hiểu lầm tôi thì sao?”
“Tiểu Liên, cô đừng hiểu lầm! Tôi và Lưu Tá không có gì với nhau hết! Mọi người đừng chọc nữa.”
Điền Tranh sợ nhất là bị hiểu lầm, cô đứng dậy cầm ghế sang chỗ Tiểu Liên ý muốn đổi chỗ với cô ta.
Tiểu Liên không từ chối, cười thầm trong bụng nhưng Lưu Tá chính là không cho cô ta chút mặt mũi. Anh ta không hề có hành động quan tâm cô ta như đã làm với Điền Tranh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-toi-nguyen-tro-thanh-quy-du/237158/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.