Lục Nguyên trở về Quỷ Ngục với gương mặt đằng đằng sát khí, lúc ở bên Điền Tranh anh vui vẻ bao nhiêu thì khi trở về lại lạnh lẽo bấy nhiêu, một cái liếc mắt của anh cũng đủ làm cho bọn tiểu quỷ khiếp sợ tản đi hết.
“Tiểu Cầu! Mau đi tìm Dạ Lan về đây cho ta!”
Tiểu Cầu nhận lệnh, chuẩn bị đi kiếm thì Dạ Lan xuất hiện.
“Không cần phải tìm! Em ở đây!”
Lục Nguyên trao cho Dạ Lan cái nhìn sắc lạnh, anh gằn tiếng:
“Chẳng phải tôi đã cảnh cáo cô rồi sao? Tại sao còn ngoan cố muốn hãm hại cô ấy?”
“Nguyên! Nghe em nói... á!”
Dạ Lan bước đến vịn vào vai Lục Nguyên, đã bị anh gạt ra dùng hết sức chưởng mạnh vào ngực cô ta một cái khiến cô ta lùi về sau đụng vào vách đá. Bản thân vừa mới hồi phục sau trận giao đấu với Hứa Vĩ, nay Lục Nguyên không niệm tình nương tay khiến không chỉ bản thân bị thương mà nội tâm cô ta cũng không ngừng rỉ máu.
Dạ Lan ôm ngực, ho lên vài cái, cảm giác như bên trong bị anh đánh đến rệu rã ra hết.
“Cũng may cho cô là cô ấy không sao. Tốt nhất cô đừng để tôi biết được cô tính hại cô ấy lần nữa. Nếu cô ấy có mệnh hệ gì, đừng trách Lục Nguyên này tàn nhẫn giết chết cô!”
“Hứ! Được lắm! Lục Nguyên, tôi vốn định cho anh biết một việc quan trọng nhưng xem ra anh chỉ quan tâm mỗi ả ta.” - Dạ Lan bật cười chua chát - “Được! Đã thế thì sau này anh có chuyện gì, tôi cũng mặc xác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-toi-nguyen-tro-thanh-quy-du/237156/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.