Hai vợ chồng kia nghe thế liền tái mặt, nhưng cô vợ lại cố tỏ ra bình thường:
“Tại sao cô lại hỏi vậy? Chúng tôi không có con, chỉ muốn nhận con bé làm con nuôi thôi.”
Điền Tranh cười khinh bỉ, chỉ vào vong nhi đang ở bên cạnh họ, lúc này vong nhi đó đang nhìn cô trợn mắt như đe doạ:
“Không có con? Vậy thằng bé luôn theo bên cạnh hai người là ai?”
Hai người kia nghe nói thế liền giật mình, cô vợ sợ hãi nhảy cẫng ra xa, còn nhìn tới nhìn lui:
“Đâu? Nó ở đâu?”
Vong nhi kia nhìn thái độ xa lánh của mẹ mình, liền ré lên một tiếng rồi nhập vào xác Tiểu My.
Mẹ Miên tới bây giờ vẫn chưa hiểu chuyện gì, bà lại gần Điền Tranh hỏi nhỏ:
“Tiểu Tranh, rốt cuộc đã có chuyện gì?”
Điền Tranh không kịp giải thích với mẹ, thấy Tiểu My bị nhập cô liền chạy ra sau vườn bẻ một cành dâu mà từ lúc cô còn nhỏ mẹ Miên đã trồng để xua đuổi tà khí.
Điền Tranh cầm cành dâu chạy đến gần Tiểu My, cô cắn răng quất vào người con bé, vừa đánh vừa quát:
“Mau xuất ra, nhanh lên! Hư hả?”
Tiểu My chạy vòng quanh ba người kia, Điền Tranh cầm cành dâu dí theo sau liên tục quất vào người nó. Mẹ Miên lúc này đã hiểu ra mọi chuyện. Còn đôi vợ chồng kia thì như từ trên trời rơi xuống.
Vong nhi trong xác Tiểu My tuy sợ nhưng bản tính vốn là một đứa trẻ nghịch ngợm lại còn lì đòn, nên nhất quyết không chịu xuất ra.
Tiểu My vừa chạy vừa nói:
“Tụi bây không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vi-em-toi-nguyen-tro-thanh-quy-du/237138/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.